NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 80

Van-te này. Bình tĩnh lại nào! Hơn nữa những kẻ biết điều bao giờ cũng có
thể thương lượng mà không cần rút súng.

Giọng nói điềm nhiên của Hen-rích và có lẽ lời đe dọa đó đã trấn tĩnh
được Sun. Hắn quẳng chiếc thắt lưng lên giường và bước tới bàn.

- Trung úy, ông đã xúc phạm vào danh dự sĩ quan của tôi. Tôi không để
cho ông làm như vậy đâu -Tên thiêu tá nói to, người còn run lên vì tức giận.

- Chà! Thật là cơn giận dữ cao quý! Ông thật là một kép hát, một diễn
viên ưu tú! Nhưng thú thực rằng, tấn tuồng ông vừa mới đóng chả có tác
dụng mảy may nào đốì với tôi cả.

- Thế ông muốn gì tôi nào?-Sun rít lên khe khẽ.

- Tôi muốn hỏi ông rằng -Hen-rích nói tiếp, vẫn bằng cái giọng bình
thản như ban nãy -không hiểu ông đã trông thấy ở sở Giét-ta-pô người ta tra
tấn những người bị tình nghi là phản bội như thê nào chưa? Tuy vậy, ta cũng
chẳng đi sâu vào chi tiết vụn vặt làm gì. Vì ông cũng thừa biết rằng ở đó có
những đao phủ lành nghề, thậm chí có thể bắt xác chết cung khai được.

- Nhưng tại sao ông cứ chực quàng câu chuyện ấy vào tôi, nó có quan
hệ gì đến tôi?

- Quan hệ trực tiếp và gián tiếp chứ! Chả nhẽ mãi tới bây giồ ông cũng
chưa hiểu là mình đã hành động quá cẩu thả và sở Giét-ta-pô có cớ để chú ý
rằng vì đâu mà ông lại say mê chụp ảnh đến thế.

- Tôi luôn luôn tận tâm hoàn thành nhiệm vụ của một sĩ quan, và không
ai có quyền chê trách tôi vào đâu được. -Sun nói đã hơi bình tĩnh hơn.

- Có những chứng cớ bằng hiện vật rất đáng tin cậy hơn là lời nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.