sơ trên bàn lên và đưa cho anh - Đây là ghi chép về tình hình sức khỏe của
cô ấy. Vào buổi sáng sau khi bị cưỡng bức, cô ấy đã đến phòng khám này.
Hôm đó, tôi chính là người tiếp cô ấy.
- Vậy cô cũng là người khám cho cô ấy?
- Tôi làm hết, hỏi han, rồi lấy xét nghiệm dịch âm đạo. Tôi đã lấy mẫu
dịch âm đạo của cô ấy và xác nhận có tinh dịch khi quan sát bằng kính hiển
vi. Tôi đã lấy mẫu tóc và cắt móng tay làm bằng chứng cho vụ cưỡng bức.
Tôi đã cho cô ấy uống thuốc sáng hôm đó.
- Cô ấy có đến phòng khám để thực hiện thử nghiệm gì nữa không?
- Bất cứ nạn nhân bị cưỡng bức nào bước vào phòng khám của chúng
tôi sẽ được chăm sóc mọi thứ trong tòa nhà này bởi một người duy nhất. Cô
ấy sẽ không muốn nhìn thấy những khuôn mặt khác nhau. Vì vậy, tôi đã lấy
máu và gửi đến phòng thí nghiệm. Tôi đã làm việc cần thiết là gọi điện cho
cảnh sát. Tôi chỉ gọi nếu cô ấy muốn.
Moore mở tệp hồ sơ và thấy tờ giấy ghi thông tin về nạn nhân. Ngày
sinh, địa chỉ, số điện thoại và cả tên ông chủ của Nina Peyton đều được ghi
rõ. Anh lật sang trang sau và thấy nó ghi đầy chữ nhỏ, viết rất dày. Ngày
viết là ngày mười bảy tháng năm.
Chứng bệnh chính: bị xâm phạm tình dục.
Tình hình bệnh hiện tại: một phụ nữ hai mươi chín tuổi tin là cô ấy đã
bị xâm phạm tình dục. Đêm qua, khi đang uống rượu tại Câu lạc bộ
Gramecy, cô ấy thấy chóng mặt và nhớ là đã vào phòng tắm. Cô ấy không
nhớ những việc xảy ra sau đó…