NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 337

Catherine thoáng thấy tấm khăn phủ đầy máu bọc lấy tứ chi của anh ta và
hiểu tại sao anh ta lại la hét quá mức như vậy.

- Chúng tôi đã tiêm cho anh ta một tấn morphine ở nơi xảy ra vụ việc

- một bác sỹ nói khi họ đưa anh ta vào Phòng Chấn thương số hai - Dường
như morphine không có tác dụng!

- Bao nhiêu?

- Bốn mươi, bốn mươi lăm miligam nước truyền. Chúng tôi dừng lại

khi huyết áp ngừng giảm xuống.

- Hãy chuyển sang đây! - Một y tá nói - Một, hai, ba!

- Chúa ơi! Mẹ kiếp! CHÚA ƠI! ĐAU QUÁ!

- Tôi biết, anh bạn. Tôi biết mà.

- Cô không biết CÁI THỨ CHẾT TIỆT này đâu.

- Một phút nữa anh sẽ thấy ổn thôi. Anh tên gì, anh hạn?

- Rick… Ôi, Chúa ơi! Chân tôi.

- Rick, sao thế?

- Thuốc Roland!

- Anh có bị dị ứng không, Rick?

- Có chuyện gì với BỌN KHỐN CÁC NGƯỜI thế?

- Chúng tôi có những thuốc nguy hiểm đến tính mạng - Catherine xen

vào và đeo găng tay.

- Huyết áp một trăm linh hai trên sáu mươi. Mạch một trăm ba mươi.

- Mười miligam morphine, truyền nước - Kimball nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.