NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 339

chứ!

Kimball nhăn nhở nhìn Catherine. Rồi anh nói.

- Hãy cư xử tốt với họ, anh bạn! Những con chó cái đó sẽ thực hiện

công việc ở đây!

Cắt bỏ chân tay là việc không dễ dàng với Catherine. Nếu có thể cứu

một cánh tay hay một đôi chân, cô có thể làm bất cứ điều gì trong quyền
hạn của mình để nối lại. Nhưng nửa tiếng sau, khi cô đứng trong phòng mổ,
cầm dao mổ trong tay và nhìn những gì còn lại ở cẳng chân bên phải của
bệnh nhân thì lựa chọn của cô đã rõ. Bắp đùi đã bị nát, xương ống chân và
xương mác bị vỡ thành nhiều mảnh vụn. Căn cứ vào chân trái còn nguyên
vẹn thì chân phải của anh ta đã từng khá to và cơ bắp, cẳng chân nhuốm
màu đồng vì dãi nắng. Bàn chân trần vẫn còn nguyên vẹn đáng ngạc nhiên
mặc dù nó đã bị xoay lệch hẳn một góc lớn. Trên đó còn in lại vệt dép quai
hậu và có cát dưới ngón chân. Cô không thích bệnh nhân này, không thích
cách anh ta chửi thề hay lăng mạ cô và những người phụ nữ khác trong đội
ngũ nhân viên bệnh viện khi anh ta bị đau.

Nhưng khi dao mổ của cô cắt vào thịt của anh ta, lật ngược mặt da

bên trong lên, khi cô cưa góc nham nhở trên xương ống và xương mác thì
cô cảm thấy rất buồn.

Ý tá phòng mổ bỏ phần chân đã bị hỏng khỏi bàn mổ, quấn băng gạc

quanh nó. Bàn chân đã từng tận hưởng sự ấm áp của cát biển sẽ sớm bị đốt
thành tro. Nó sẽ bị thiêu hủy cùng các nội tạng và chân tay khác được hiến
tặng cho Bộ phận nghiên cứu bệnh học của bệnh viện.

Ca mổ khiến Catherine buồn chán và kiệt sức. Cuối cùng, khi tháo

găng tay, áo choàng, rồi ra khỏi phòng mổ, cô không có tâm trí nào để nói
chuyện với thám tử Rizzoli đã đợi cô ở bên ngoài.

Cô đến bồn rửa mùi thuốc sát trùng và mùi nhựa cao su dính trên tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.