NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 340

- Đã nửa đêm rồi, thưa cô thám tử. Cô không bao giờ đi ngủ vào ban

đêm sao?

- Có lẽ tôi cũng ngủ đủ như cô thôi. Tôi muốn hỏi cô vài câu.

- Tôi nghĩ cô không còn được tham gia vào việc điều tra.

- Tôi sẽ không bao giờ bỏ vụ này, cho dù người khác nói gì.

Catherine lau tay, quay lại nhìn Rizzoli.

- Cô chẳng ưa gì tôi, đúng không?

- Dù tôi có ưa cô hay không thì cũng chẳng có nghĩa gì.

- Có phải vì tôi đã nói với cô điều gì, hay làm gì không phải với cô?

- Nghe này, việc của cô ở đây đêm nay xong rồi chứ?

- Đó là vì Moore phải không? Đó là lý do cô ghét tôi.

Hàm Rizzoli bạnh lên.

- Vấn đề đời tư của thám tử Moore là việc của anh ta.

- Nhưng cô không đồng ý.

- Anh ta không bao giờ hỏi ý kiến tôi.

- Ý cô đã rõ quá rồi.

Rizzoli nhìn cô, lộ rõ vẻ khinh bỉ.

- Tôi đã từng ngưỡng mộ Moore. Tôi nghĩ anh ấy là người tốt, một

cảnh sát không bao giờ vượt qua giới hạn. Nhưng hóa ra anh ấy cũng chẳng
hơn những kẻ khác. Điều tôi không thể tin nổi là anh ấy lại gặp rắc rối vì
một phụ nữ.

Catherine cởi áo khoác phòng mổ, cho vào sọt rác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.