NANA DU KÝ - Trang 121

giản dị, khoác tạp dề xuất hiện.

“Tora nổi điên à?”
“Không có gì to tát cả đâu, lâu rồi không gặp cậu, Chikako.”
“Miyawaki! Xin lỗi cậu nhiều, cậu có sao không?”
“Yên tâm, yên tâm, tại tớ ít khi bị lũ chó đe dọa nên thấy hơi giật

mình thôi.”

Đúng thế! Satoru vốn là loại người không bao giờ đe dọa đến động

vật, nên chúng rất ít khi cảnh giác với anh. Nôm na, Satoru là loại
người chó mèo gì cũng thích đến gần.

Đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp phải một con chó điên vô giáo dục

đến thế.

“Thật sự xin lỗi cậu!”
Vừa xin lỗi Satoru, Sugi vừa quay lại quát con chó, “Thôi ngay!”

Nó lập tức co rúm lại một cách hèn nhát, cái đuôi cụp giữa hai chân.

Thôi mà, thôi mà, Satoru vội vàng làm hòa.
“Trông nó cũng có vẻ thân thiện ngoan ngoãn lắm mà, chắc tại nhìn

tớ lúc nãy có gì đó đe dọa thôi.”

Nói đoạn, anh vươn tay vào trong hàng rào sờ đầu con chó. Tuy nó

ngoan ngoãn để anh chạm vào nhưng có gì đó vẫn khiến tôi cảnh giác
không thôi. Mày cứ thử nhe nanh với Satoru lần nữa xem, tao sẽ chiến
với mày đến cùng.

Con chó khốn kiếp và tôi gườm gườm nhìn nhau thù địch, nhưng tôi

bị Satoru đưa vào nhà rồi nên đành tạm gác mối hận hôm nay lại.

Căn phòng được chuẩn bị sẵn cho chúng tôi nằm trên tầng hai, rất

sáng sủa và sạch sẽ.

“Khi nào sắp xếp hành lý xong thì xuống dưới nhé!”
Chikako dặn Satoru rồi xuống lầu trước.
Đã đến lúc đi tham quan chỗ ở mới rồi. Tôi đưa chân cào cào, đẩy

nắp lồng và nhẹ nhàng chuồi ra ngoài. Căn phòng nhỏ xinh xắn lát gỗ
nhanh chóng khơi gợi cảm giác thích thú với loài mèo chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.