NANA DU KÝ - Trang 143

“Sao một con người bất hạnh như cậu lại vĩ đại đến thế?!”
Trước khi kịp nhận ra mình đang nói gì, anh đã lè nhè trong cơn say

chếnh choáng. Chỉ tại chai rượu vang họ đã khui trong bữa tối.

Trước đó, anh đã quyết định tỏ lòng hiếu khách và chào mừng

Miyawaki bằng cách chuẩn bị một chai Ajiron đỏ, nhưng có lẽ do
rượu tỏa ra mùi hương quá nồng nàn, và khi trôi vào vòm họng liền để
lại một vị ngọt quyến rũ, nên anh đã vô tình uống hơi quá chén.

Trước đó Chikako đã đi tắm. Có lẽ vì thế mà anh cảm thấy không

cần phải kiêng nể ai nữa.

Miyawaki gượng cười đáp lại, “Có phải là người tốt hay không tớ

không biết. Nhưng tớ không phải một kẻ bất hạnh, cậu nói quá rồi.”

“Cậu nói cái quái gì thế, đó là một điểm hấp dẫn phái yếu của cậu

còn gì!”

“Cậu say rồi. Trước khi Chikako trở lại, cậu tìm cách giải rượu đi.”

Vừa nói, Miyawaki vừa giành lấy chai rượu anh còn nắm chặt trong
tay.

❆❆❆

Loài mèo chúng tôi ngây ngất vì bạc hà mèo, còn loài người hình

như liêu xiêu vì một thứ gọi là rượu.

Khi ở nhà, Satoru thỉnh thoảng cũng uống rượu. Vừa ngồi một mình

xem bóng đá hoặc bóng chày, nói chung là những trò chơi bóng bánh
của con người, anh vừa nhâm nhi từng ngụm nhỏ, nhiều khi say rượu
ngủ gục, ngã lăn kềnh ra đất.

Những lúc như thế, nếu tôi vô tình đi ngang qua, anh sẽ lập tức ôm

chầm lấy tôi rồi rên rỉ gọi “Nana ơi, Nana à...” bằng cái giọng lè nhè
của những tay bợm nhậu, trông mới thảm hại làm sao! Tôi chẳng bao
giờ xớ rớ đến gần khi anh say, vì mùi rượu quá nồng nặc.

Cũng có những lúc Satoru ra ngoài về, mang theo mùi rượu còn

phảng phất trên người, nhưng những lúc ấy tôi thấy tinh thần anh rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.