NANA DU KÝ - Trang 158

Khi tôi rướn mình lên nhìn qua cửa kính sau xe, Satoru bật cười,

“Lạ nhỉ, ghét biển thế mà lại thích núi Phú Sĩ à?”

Đó là vì núi Phú Sĩ để lại âm vang trong lòng tôi, và nó không dập

dềnh liên tục hòng cuốn chúng ta vào.

“Ước gì lại được cùng đi ngắm núi Phú Sĩ nhỉ.”
Đúng đấy, hôm nào chúng ta lại đến đây nữa nhé. Nghỉ lại chỗ vợ

chồng Sugi và Chikako ấy. Từ cửa sổ căn phòng chúng ta đã ở đêm
qua có thể nhìn thấy núi Phú Sĩ rất rõ đấy, chưa kể...

“Nana có vẻ thích cái ti vi hình hộp màu nâu nhỉ?”
Đúng, chính nó! Cái ti vi hộp tuyệt vời! Kích thước rất phù hợp để

tôi cuộn mình nằm trên nóc mà lại còn ấm sực cả bụng cả chân lên
nữa. Nè Satoru, sao nhà mình không tìm một cái ti vi hình hộp giống
thế đi? Đây thích cái ti vi đó quá!

“Xin lỗi Nana vì cái ti vi siêu mỏng nhà mình nhé. Nhưng thời buổi

này khó mà tìm được một cái ti vi cổ như thế nữa.”

Thật à? Đáng tiếc quá đi mất.
Nhưng mà thôi, cứ để cái ti vi hình hộp trở thành món quà đặc biệt

khi ghé chơi nhà Sugi và Chikako cũng được. Lần sau, nhất định tôi
phải bắt con Toramaru cụp đuôi đầu hàng!

❆❆❆

Chiều hôm đó, khu nhà nghỉ đón một đợt khách trọ đặt chỗ trước.
“Có lẽ mình nên cột Toramaru lại cho chắc.”
“Em nói phải, có thể nó vẫn dễ nổi điên vì bị kích động từ cuộc

chiến với Nana ban sáng.”

Vừa dắt Toramaru ra ngoài và cột con chó bên cạnh chuồng, Sugi

vừa hỏi Chikako đang cùng đi với mình.

“Chuyện Miyawaki nói lúc nãy ấy mà...”
“Trời ạ, anh vẫn còn để bụng à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.