NANA DU KÝ - Trang 162

đồng ý trả thêm chi phí tu sửa cao hơn chút ít thì cũng nên cho phép
họ vào chứ? Vả lại trên thực tế, mèo chỉ thích cào móng ở những
không gian quen thuộc khiến chúng yên tâm thôi, đến những nơi xa lạ
như nhà trọ hay khách sạn thì chúng chẳng có mấy hứng thú đi cào thứ
này thứ kia đâu. Chưa kể, con người ghét nhất là mùi hôi của thú nuôi,
nhưng xét phương diện này, chó luôn luôn nặng mùi hơn mèo kia mà?
Nếu phân tích đến đây thì có thể nói khuynh hướng “chấp nhận chó, từ
chối mèo” đơn thuần chỉ là một dạng phân biệt đối xử không hơn
không kém. Tôi chẳng thà chấp nhận việc cả chó lẫn mèo đều bị từ
chối như nhau còn hơn. Cái phà này là một nơi công bằng đấy.

Satoru đưa tôi đến khoang dành riêng cho vật nuôi. Đây là một nơi

tập trung tất cả số thú cưng mà khách đi tàu mang theo. Căn phòng
trông có vẻ đơn điệu nhưng sạch sẽ, với hàng dãy lồng dành cho thú
nuôi xếp ngay hàng thẳng lối cao gần đụng nóc. Hôm nay khách mang
theo thú cưng có vẻ nhiều, mười dãy lồng gần như đầy “khách”. Cùng
họ nhà mèo chỉ có một con giống Chinchilla màu trắng muốt, còn lại
đều là chó đủ loại, từ nhỏ đến to.

“Bạn này tên là Nana, các bạn hãy thân thiện với nhau cho tới khi

xuống bến nhé!”

Satoru dừng lại chào những con thú nuôi đến trước rồi đưa tôi đến

một cái lồng còn trống.

“Thấy ổn không Nana? Không cảm thấy cô đơn chứ?”
Giữa một biển chó mèo thì còn cảm thấy cô đơn vào đâu được?

Ngược lại lúc này tôi chỉ muốn có một chỗ nào đó yên tĩnh thôi, còn
hơn phải nghe lũ chó lao nhao mải mê bình luận xung quanh mình, lại
một con mèo nữa kìa, giống lai tạp nữa chứ.
Xin lỗi vì đây tạp chủng,
nhá!

“Xin lỗi Nana, tao cũng ước gì có thể lái xe thẳng tới chỗ đó.”
Đã bảo là không cần phải áy náy rồi cơ mà! Chỉ một ngày thôi, tôi

hãy còn chịu được. Trông tôi thế này thôi chứ sức chịu đựng cũng cao
lắm đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.