NANA DU KÝ - Trang 163

Chuyến đi xem chừng hãy còn rất dài. Với lại dạo này Satoru càng

ngày càng yếu nên lúc nào không phải tự lái xe thì tốt lúc đó.

“Tao sẽ cố gắng tới thăm mày thường xuyên, nên cố chịu đựng,

đừng buồn bực nhé Nana!”

Trước mặt người ngoài làm ơn đừng sến súa thế có được không?

Không thấy rợn da gà à?

“Chào mày, cùng là họ nhà mèo với nhau nên nhờ mày thân thiết

với Nana nhà tao với nhé!”

Satoru vẫy tay chào con mèo Chinchilla màu trắng ở ngay dưới lồng

của tôi. Tôi không thể nhìn rõ bộ dạng của con mèo đó vì đã yên vị
trong lồng của mình, nhưng khi vừa vào phòng, tôi nhớ nó đang cuộn
tròn nằm sâu bên trong.

“Bé mèo này trông cũng buồn buồn thế nào ấy, hay là tại hôm nay

toàn là chó nên cảm thấy sợ rồi?”

Đáng tiếc, đoán trật lất rồi. Con mèo Chinchilla đó tuy cuộn mình

lại thật, nhưng cái đuôi xù trắng muốt không ngừng ve vẩy và dáng
điệu hoàn toàn thờ ơ với hàng loạt tiếng sủa lao nhao của lũ chó xung
quanh cho thấy nó còn ung dung tự tại hơn cả tôi nữa kìa.

“Gặp lại sau nhé, Nana.”
Satoru xách hành lý lên, từ từ bước ra khỏi căn phòng dành cho thú

nuôi.

Ngay lập tức, căn phòng như muốn nổ tung bởi những tiếng sủa

oăng oẳng hỏi thăm không dứt.

Na... na, cậu từ đâu tới thế?
Cậu sắp đi đâu?
Chủ nhân là người thế nào đấy?
... Tôi có thể hiểu cảm giác của con mèo Chinchilla đang cuộn tròn

bên dưới, và lập tức bắt chước thái độ phớt đời lạnh lùng của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.