NANA DU KÝ - Trang 63

Tôi từ từ ngoái đầu sang liếc nhìn. Bên ngoài cửa xe là một cặp trai

gái trông như đôi vợ chồng trẻ đang dán mặt vào lớp kính trầm trồ
nhìn vào trong xe. xê cái bản mặt hiếu kì của các người ra chỗ khác
mau!

“Mèo kìa...”
Ừ đây là mèo đấy, thì sao nào? Một con mèo đang ăn thì có gì hiếm

lạ?

“Ghét ghê! Đang ăn kìa! Xinh quá!”
“Dễ thương quá đi mất!”
Hai con người vô duyên ngớ ngẩn này! Đang ăn mà bị chỉ trỏ thì

thật quá khó chịu. Thử đặt mình vào tình huống này thử xem, liệu có
bình tĩnh mà ăn nổi không? Thức ăn vào miệng còn có mùi vị gì
không? Đã thế lâu lắm mới được cho ăn vị nạc gà và vị hải sản hỗn
hợp nữa chứ!

Sao đám người yêu mèo lại nhanh mắt thính tai đến thế nhỉ? Mỗi

lần dừng lại nghỉ tôi đều gặp phải hoàn cảnh tương tự nên thật sự băn
khoăn.

Nếu các người cho tôi ăn thì tôi có thể thân thiện với các người tí

chút gọi là đền ơn, nhưng người cho tôi ăn là Satoru mà. Vì thế tôi lại
cắm mặt vào bát thức ăn, mặc kệ bọn họ nhìn. Mặc kệ cho là phúc rồi
đấy nhé!

Thấy tôi chăm chú ăn, cặp trai gái nọ nhìn nhau cười hỉ hả rồi bỏ đi.
Nhưng chẳng được bao lâu thì tôi lại cảm thấy một ánh nhìn nóng

rực đang dán chặt vào mình. Áp lực khủng khiếp quá! Không nhịn
được, tôi đành ngẩng đầu lên, ngoài cửa xe là một ông chú với vẻ mặt
hung tợn như loài thủy quái đang chằm chằm nhìn tôi.

Á á á!! Theo phản xạ, tôi nhảy dựng lên và lùi tuốt ra sau, thì chợt

thấy vẻ mặt trông rất... tổn thương của ông chú. Gì cơ? Nhưng mà... rõ
ràng là... nếu bị theo dõi kiểu đấy lúc đang ăn thì ai mà chẳng hoảng
lên? Ai mà chẳng giật bắn mình? Tôi có lỗi gì đâu chứ?!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.