NANA DU KÝ - Trang 96

Miyawaki ưu tư thấy rõ. Cậu ta đưa mắt nhìn Yoshimine rồi lại lảng

đi. Cuối cùng, cậu ta khẽ thì thầm bằng một giọng băn khoăn.

“Tớ đang nghĩ mình có đến được Ogura không đây...”
Nếu đi bằng tàu siêu tốc từ ga Hakata thì chỉ mất hai mươi phút.

Đúng là “có thể” đi được thật, nhưng đang giữa chuyến dã ngoại với
toàn trường này thì không.

Các giáo viên đã bố trí cả một mạng lưới giám thị để chắc chắn học

sinh sẽ không thể làm gì ngoài lịch trình cho phép. Kế hoạch hoạt
động từng ngày được phân chia cực kì chặt chẽ, một khi đã nhận
phòng khách sạn là cấm ngặt không được tự tiện ra ngoài. Trước cửa
khách sạn luôn có giáo viên chia ca túc trực.

Nếu học sinh nào dám trốn ra ngoài đi chơi đêm sẽ bị cưỡng chế gửi

trả về gia đình ngay lập tức.

Thường sẽ không có cách nào để trốn đi cả, nhưng một người luôn

biết cân nhắc như Miyawaki hẳn phải có lý do chính đáng.

“Sao vậy?”
Yoshimine hỏi. Miyawaki vẫn trả lời với vẻ mặt trầm tư.
“Ogura là nơi một người họ hàng xa của tớ đang sống, nhà họ nhận

nuôi giúp con mèo ngày xưa tớ từng nuôi.”

Miyawaki kể rằng đó là con mèo cậu ta nuôi khi cha mẹ còn sống,

nhưng sau khi họ qua đời, cậu sống cùng dì, con mèo phải cho đi và
được gia đình người họ hàng xa kia nhận giúp.

“Công việc của dì rất bận nên tớ không dám nhờ dì đưa đến Ogura

thăm nó... Vì thế vào giờ tự do lúc trưa, tớ đã nghĩ xem có cách nào
trốn đi được không.”

Giờ tự do buổi trưa chỉ kéo dài một tiếng, và bị thầy cô kiểm soát

rất chặt chẽ, chỉ cần đi hơi xa một chút đã nghe tiếng giáo viên gọi với
theo, “Mấy em kia, đi đâu đó!”

“Cậu muốn gặp con mèo đến thế cơ à!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.