NẶNG GÁNH CANG THƯỜNG - Trang 63

là ta chết phứt bây giờ, cho đặng ta trọn thảo với cha, mà cũng khỏi trái lịnh
vua và khỏi mang tiếng bội ước.

Xuân Lan đứng ngẫm nghĩ một chút rồi thưa rằng:

- Con có một cái kế hay lắm; nếu công nương làm theo kế ấy thì đã

khỏi chữ bất trung, mà lại khỏi chữ bất hiếu nữa.

- Kế của con thế nào, đâu con thưa cho ta nghe thử coi?

- Thưa công nương, theo như lời công nương mới nói đó, thì công

nương chắc thế nào lịnh Bệ hạ cũng gả công nương cho Thân công tử. Nếu
công nương vưng lịnh thì đặng trung mà mất hiếu, còn như trái lịnh thì
đặng hiếu mà mất trung. Bây giờ con xin dưng kế như vầy: Công nương bỏ
nhà đi lên chốn thâm sơn cùng cốc rồi cải danh diệc tánh mà lánh mặt một
ít lâu, đợi chừng nào Thân công tử cưới vợ rồi công nương sẽ trở về mà lo
phụng tự ông bà. Công nương đi liền bây giờ thì còn ai đâu mà Bệ hạ tứ
hôn, thì công nương khỏi bất trung, ngày sau công nương trở về khỏi bị tội
chi hết; chớ nếu công nương ở nhà, Bệ hạ dạy kết duyên mà công nương
không chịu thì công nương bị tội nặng. Xin công nương xét coi lời con
phân như vậy có phải hay không?

Lệ Bích khen kế của Xuân Lan hay, liền dạy sắm sẵn hành lý đặng

trong đêm ấy nàng lánh thân. Nàng định đem Xuân Lan theo mà đỡ tay
chân; còn Thu Cúc thì nàng dặn ở nhà phải thay thế cho nàng mà lo đốt
nhang cúng nước, ai có hỏi nàng đi đâu thì phải kín miệng, đừng nói lậu
cho ai biết.

Tối lại Lệ Bích thay đổi y phục, lấy một cây kiếm mà đeo vào lưng

đặng hộ thân, rồi làm lễ bái biệt từ đường Nàng quỳ trước bàn thờ cha mẹ
mà than khóc một hồi, rồi dắt Xuân Lan lên đường.

Thiệt là:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.