NÀNG IDO - Trang 105

chứng nhận dạy trẻ...

Iđo mỉm cười:

— Nhưng mà tôi...
— Em biết - cô gái nói vội vàng - nhưng em không còn cách nào khác

nữa... (đôi mắt đầy đau khổ của cô nhìn xuống một giây). Em không có
quyền lựa chọn công việc. Em chỉ cần được phục vụ những người trong
sạch thôi...

Đôi mắt cô ta đã rưng rưng lệ.

Iđo đưa tay ra nói:
— Đừng có quá xúc động thế, em đã ăn sáng chưa? Hãy vào trong tiệm

giải khát đi, ở đó nói chuyện tiện hơn.

Đi ngược về phía hai cô gái, có hai người đàn ông say lảo đảo đi ngay

dưới lòng đường. Cả hai người đều rách rưới bẩn thỉu, như là vừa ngủ trong
xe chứa rác chui ra. Một người to lớn như con voi, ria mép đã đốm bạc,
mặc chiếc áo khoác ngoài màu xám vá víu. Người kia mặc một chiếc áo da
cũ đã rách, người gầy gò, đôi mắt kéo màng đỏ, kéo lê bước trên chân trái,
ống quần của ông ta rách tươm, bẩn thỉu, đầy bùn. Nhưng cả hai người đều
rất phấn khởi. Họ khoác vai nhau nhảy múa, đứng cách họ chừng một mét
vẫn còn ngửi thấy hơi rượu nồng nặc.

— Tôi rất ghét những người say rượu - Iđo nói.
— Em kinh tởm họ - cô Iđo kia cũng hưởng ứng, đồng tình.
Họ đi quá sang bên kia đường rồi quay nhìn lại. Người đàn ông to như

con voi đã lăn kềnh ra đường, còn người bé hơn đang ra sức kéo ông ta lên.

— Đứng dậy đi nào, chiến hữu.
— Bạn đẩy tớ ngã đấy - ông voi buồn bã rên rỉ.
— Làm gì có chuyện ấy. Đứng lên nào!

— Nhưng tớ biết là bạn đẩy tớ mà, hãy cúi xuống đây mà nhìn tớ.
Những người đi qua đường nhìn họ cười. Có một bà mặc váy ngắn màu

đen, nhăn mặt khinh bỉ khi đi qua họ, bà ta cúi xuống nhổ nước bọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.