NÀNG IDO - Trang 209

bàn tán đôi mắt nàng nom lúc nào cũng vô tội và trong sáng như mắt trẻ
thơ.

Bereky Rượu cũng trầm trồ:

— Tôi lại cần vẽ cái cổ của nàng hơn. - Anh nói vẻ đứng đắn, - tôi vẽ

Beatrixê mà. Trobo, chắc mình không nói cậu cũng hiểu. Đối với chủ đề
Đantê thì nàng Beatrixê cần thế nào?!

Rồi một họa sỹ lại khen ngợi cơ thể cân đối đẹp đẽ của nàng, còn người

kia lại trầm trồ khen ngợi đôi bàn tay.

Iđo sung sướng hãnh diện ngồi nghe những lời tán tụng lịch sự đẹp đẽ.

Nàng chưa bao giờ được nghe nhiều lời ca ngợi sắc đẹp của mình đến như
vậy. Nàng cảm thấy những người đàn ông đều có vẻ ghen tị với may mắn
của Trobo. Còn cô sinh viên tóc cắt ngắn uốn cong cụp vào cổ thì đưa mắt
xét nét kiểm tra sự thực xem Iđo có đúng như những lời khen ngợi ấy
không?!

Dù sao, Iđo cũng không thể hiểu được vì sao Trobo lại kết hôn với nàng?

Vì sao chàng không lấy cô gái ở nông thôn, cái cô nàng đã ôm chầm lấy
chàng ấy? Vì sao chàng lại không đưa cô ta đến đây? Chắc chắn là cô ta đã
có chồng, và cả vì cô ta không xinh đẹp bằng nàng. Trông cô ta thật buồn
tẻ. Mà Trobo là một họa sỹ, chàng cần phải có một người xinh đẹp bên
cạnh như một vật triển lãm vậy. Chắc chắn vì thế chàng đã chấp thuận cưới
nàng mà không cần tình vợ chồng thực sự! Còn cô gái kia thì chàng thấy
không được đẹp và lại nhiều tuổi hơn nàng. Chắc là vì thế! Ý nghĩ đó lại
bắt đầu xuất hiện, len lỏi trong đầu óc Iđo.

Trong phòng ăn, khói thuốc lá bốc lên mù mịt. Trobo cũng hút thuốc. Chị

họa sỹ to béo, vợ của anh Mikey cũng rút trong sắc ra hộp thuốc lá và mời
Iđo:

— Em không hút ư? - chị hỏi.

Rồi họ lại nói cười rôm rả, to giọng hơn:
— Janôs mang ghi ta lại đây! - Có tiếng người kêu lên.
Ngay lập tức có năm giọng kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.