NÀNG IDO - Trang 208

— Em cũng chẳng biết anh Trobo định thế nào nữa, chúng em chưa bàn

kỹ về việc này. - Iđo chống chế.

— Nhà thuê cũng chẳng đến nỗi đắt đâu.- Chị điêu khắc Ôlêphia đỡ hộ. -

Chỉ cần phải tính đến đồ gỗ trong nhà thôi. Mikey cũng đã nói rồi, nếu như
vợ chồng em muốn thì có thể thuê luôn căn buồng trọ tối nay ấy. Căn
buồng ấy có một phòng vẽ sáng sủa, cửa sổ nhìn ra phía bắc.

Iđo lúng túng nghe. Nàng nghe thấy tiếng chàng trai Trôrbo Machi đang

nói gì đó về nàng với Trobo. Hình như anh chàng đang vật nài Trobo:

— Anh Trobo ạ, tôi chỉ cần đôi mắt của vợ anh thôi, cần lắm, cần như

một miếng bánh cứu đói vậy. Anh hãy cho phép tôi đến phòng vẽ của anh
hai buổi thôi, mỗi buổi nửa tiếng là đủ.

Iđo càng không hiểu gì cả, khi anh chàng quay sang nàng mà nói:

— Xin chị quý mến thứ lỗi cho, nhưng tôi đang vẽ Magđôlna. Một nhân

vật nữ đứng nghe Đức Chúa Jêsu thuyết giáo. Tôi đã vẽ hình nàng rất đẹp
chỉ thiếu có đôi mắt. Nhìn thấy chị là tôi đã sướng rơn người, dường như
Đức Chúa đã gửi chị đến để bù đắp sự thiếu thốn của tôi, tôi sẽ hoàn tất bức
vẽ ấy.

Trobo có vẻ bực mình nói với anh chàng:
— Cậu nói gì mà điên vậy! Đó không phải là đôi mắt giống của

Magđôlna!

Anh chàng có cổ dài như cổ hươu cũng đưa đôi mắt lạnh lùng của một

họa sỹ nhìn lên mặt Iđo và rồi lắc đầu:

— Đúng rồi, một đôi mắt như vậy không thể đưa vào đôi mắt Magđôlna

được. Cậu hãy đi tìm đôi mắt của một cô gái Do thái ấy.

— Chồng tôi nói đúng đấy. - Chị điêu khắc nhỏ nhắn Ôphêlia tán thành.

Anh chàng Trôrbo phẩy tay vẻ thất vọng.
— Chị thì hiểu gì trong chuyện này, Ôphêlia!
Những người họa sỹ khác cũng đổ dồn mắt nhìn vào Iđo. Đúng là Iđo có

đôi mắt trong, đẹp như gương. Hồi ở trường dòng nàng đã nghe mọi người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.