NÀNG IDO - Trang 359

Quãng mười một giờ trưa, Iđo và Kati mang đến cho họ một khay bánh

nướng kem, một chai cônhắc và thuốc lá.

Các chàng họa sỹ vui hẳn lên, đặc biệt là Kenđer. Anh xoa tay vào nhau

trầm trồ:

— Máy ghi âm có câu hát nói rằng: “Crème de la Crème de cognce”. Chỉ

có năm từ thôi đấy!

Họ lại xúm vào khen ngợi tranh với Iđo, họ chúc mừng chồng nàng đã

tiến một bước lớn trong nghệ thuật hội họa.

Trobo lúc đó đang trầm ngâm trước bức tranh. Chàng không chờ được

nghe những lời khen ngợi, chàng muốn biết còn thiếu sót gì mà chàng chưa
nhìn thấy. Họ nói thì chàng mới biết mà sửa được. Ví dụ như quý hóa biết
bao khi có người góp ý với họa sỹ Munkasy về bức tranh “Giữ Tổ quốc”:
“Chỉ nhóm người này trông hơi kịch quá!...”

Hoặc là ai đó mà góp ý cho Tizian trong bức tranh Sự xuất hiện của

Maria trong nhà thờ rằng gương mặt Maria quá trẻ vả lại món tóc đằng sau
có vẻ xòa ra thật miễn cưỡng, khuôn mặt không có vẻ cao quý... Như là
tượng trẻ con của Laokôn đã sai lầm ở chỗ nặn đầu những đứa trẻ mà lại
không phải là đầu trẻ con. Hay là có ai góp ý với Benzur rằng trong bức
tranh “Trở lại chiếm giữ thành Buđo” thì cần phải vẽ những tráng sỹ
Hungari chứ không phải tướng lĩnh người Áo...

Một giờ, mọi người đã rời khỏi phòng đi về, chỉ có Kenđer còn lịch sự

ngồi bên bàn với Iđo, mẹ đỡ đầu của con anh. Mikey và Bereky đang lấy
mũ chuẩn bị ra về. Trobo gọi họ:

— Các cậu đừng về vội.

Và chàng giận dữ đập bàn.
— Mình không có lấy một người bạn tốt, lúc này là lúc cần phải chứng

tỏ tình bạn phải không?

— Nhưng cậu muốn gì! - Mikey lúng túng nói, - Tranh của cậu rất đẹp,

rất cừ. Trong đó xuất hiện sự vĩnh cửu của nghệ thuật, nhưng trong tranh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.