NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 231

Nhã Luân tự dưng nghi ngờ: “Sao cô ấy không lên biểu diễn nhỉ? Đây

là thời cơ tốt, cô ấy nhân lúc này lên biểu diễn không tốt hơn sao?”

“Có lẽ bản tính cô ấy tốt bụng”, Jam vừa nói vừa lắc đầu. Bao nhiêu

năm qua làm việc trong làng giải trí, Jam từng chứng kiến không biết bao
nhiêu nghệ sĩ dùng đủ mọi thủ đoạn để có được cơ hội tốt, có được địa vị,
đâu có thấy mấy ai hiền lành tốt bụng, “hoặc có lẽ cô ấy vẫn không có cách
nào để có thể cất tiếng hát trước đông người, vì thế mới để Khả Hân xuất
trận trước”.

Nhã Luân không nói gì.

Có một linh cảm mách bảo cho anh hay Doãn Hạ Mạt không hề có

những suy nghĩ trù tính trước, đó thuần túy chỉ do bản tính hiền lành tốt
bụng của cô ấy mà thôi. Nhưng, tốt bụng là cái gì, trong thế giới showbiz
đầy tranh giành, lấy đâu ra chút tốt bụng vụn vặt?

“Dưới sân khấu không một bóng khán giả mà cô ấy chẳng chút lo sợ,

ngày thường cô ấy rất kiệm lời, ít thân thiện vậy mà lên sân khấu lại nhiệt
tình hoạt nào đến thế. Nhưng…”, Thái Nhi nhìn dán mắt vào Hạ Mạt đứng
đằng xa”, “không hiểu nguyên nhân gì khiến cô ta không khắc chế nổi bản
thân để cất được tiếng hát trước đám đông”.

Nhã Luân và Jam nhìn nhau.

Đúng vậy.

Trước đây mọi người luôn nghĩ Hạ Mạt là con người khó gần, lời nói

hành động luôn cẩn thận, e dè, ở những chỗ đông người cô ấy rất khó hòa
nhập, vì thế cất tiếng hát cũng rất khó khăn. Nhưng những gì cô ấy thể hiện
ngày hôm nay chứng tỏ cô hoàn toàn không phải là một cô gái e dè nhút
nhát.

Trên sâu khấu màu da cam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.