NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 264

Anh hiểu sự kiên quyết trong đôi mắt cô, Lạc Hi nói nhỏ: “Vì thế, nhất

định phải trở thành ca sĩ?”

Hạ Mạt cười, tư tưởng tình cảm của cô bắt đầu phiêu du, cô nhớ lại

phản ứng của Tiểu Trừng mấy ngày trước, khi nhìn thấy cuốn tạp chí có
đăng ảnh cô và Lạc Hi trên sân khấu.

“Vì lẽ gì?”

Tiểu Trừng đau khổ đặt cuốn tạp chí trước mặt cô, mặt đỏ bừng,

nhưng vẫn cố gắng kiềm chế ngữ khí tức giận của mình. Hạ Mạt cứng đờ
người, ban đầu cô dự tính để vài ngày nữa mới nói chuyện với Tiểu Trừng,
tránh ảnh hưởng đến kỳ thi tốt nghiệp trung học và việc đăng ký thi đại học
của nó. Hít thở nhẹ nhàng, cô để mình thật bình tĩnh, nhìn Tiểu Trừng nói:

“Là như vậy”.

“Chị!”

“Chị muốn thành ca sĩ, là như vậy”. Ánh mắt cô thản nhiên, hình như

điều này chẳng qua chỉ là một chuyện nhỏ không bằng.

Tiểu Trừng trợn mắt nhìn chị, hạ giọng: “Lại là vì em, có đúng không?

Là vì lo tiền học phí cho em? Hay là vì tiền thuốc men của em? Chị, lẽ nào
em mãi mãi chỉ có thể là gánh nặng để chị phải lo nghĩ sao?”

“Chẳng liên quan gì đến em”.

Hạ Mạt tránh ánh mắt em trai.

Ánh mắt Tiểu Trừng u uất, hồi lâu cậu nói: “Chị, em muốn đăng ký thi

trường kiến trúc”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.