NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 311

Tiếng thở đó quá khẽ.

Thậm chí Trân Ân hoài nghi mình đã nghe lầm, bởi vì thần sắc Hạ

Mạt vẫn đang thản nhiên bình tĩnh thế kia, linh hồn cô ấy như thể đã bay
mất vậy.

“Tinh…”

Thang máy màu tím nhạy đột ngột phát ra âm thanh cảnh báo sắc

nhọn!

Mọi người giật thót mình!

Cửa thang máy không sao hợp lại được, âm thanh cảnh báo chói tai

kêu lên, hai bàn tay cố gắng dùng lực chặn giữa kẻ hở hai cánh cửa thang
máy, bông uất kim hương màu vàng kim nhanh chóng vị tách trở lại như
cũ. Âu Thần bước vội ra ngoài, bàn tay bị cửa thang máy kẹp còn in dấu
hằn đỏ, ánh mắt ngầm rực lửa mãnh liệt, thẳng người bước nhanh về phía
Đào Thục Nhi và Thẩm Tường đang đứng.

Đại sảnh công ty Lỗi Âu, các nhân viên đứng vây quanh đưa mắt nhìn

nhau không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Thẩm quản gia, Simon và mấy vị
lãnh đạo cấp cao đều kinh hãi vội vàng nhảy ra ngoài thang máy.

Đào Thục Nhi và Thẩm Tường nhìn Thiếu gia càng lúc càng tới gần,

không hiểu sao trái tim họ bỗng nhiên dồn dập, ánh mắt ngầm hiện ra tia hy
vọng Thiếu gia sẽ đi tới chỗ mình, lại như lo lắng Thiếu gia sẽ đi về phía
đối phương. Máu trong người Đào Thục Nhi nóng rực và cuồng loạn theo
bước chân Thiếu gia càng lúc càng gần. Ánh mắt Thiếu gia đâu phải nhìn
Thẩm Tường, mà là nhìn về hướng mình, là mình, ông trời ơi, đúng là mình
rồi. Đào Thục Nhi không biết mình nên phản ứng như thế nào, phản ứng là
mỉm cười với anh ấy hay là gượng gạo gò bó, sao anh ấy lại đi thẳng về
phía mình nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.