NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 340

“Đúng thế, Thiếu gia, cậu cũng biết Hạ Mạt xưa nay là người không

bao giờ tới muộn”. Trân Ân nói một tràng dài, “Tôi sợ cô ấy đã xảy ra
chuyện gì ngoài ý muốn mới không tới thử vai diễn đúng giờ. Thiếu gia,
cậu nhất định phải giúp cô ấy…”

Âu Thần rút điện thoại, thái độ vẫn điềm tĩnh như không, chỉ có ngón

tay lướt rất nhanh trên bàn phím bấm số. E Hạ Mạt sẽ cự tuyệt không tới
thử vai diễn vì những cử chỉ thất thố đường đột của mình hôm trước, Âu
Thần đã đích thân phái tài xế A Thường đến đón Hạ Mạt, bây giờ nghĩ ra,
A Thường vẫn chưa quay về. Chẳng lẽ, đúng là đã có chuyện?

Âu Thần nhíu chặt lông mày.

Điện thoại A Thường có tín hiệu, đầu dây bên kia có tiếng nói gấp

gáp, sắc mặt Âu Thần càng lúc càng trầm trọng. Đột nhiên, anh gấp điện
thoại lại,chạy tới thang máy đầu hành lang.

“Thiếu gia!”

“Thiếu gia!!!”

Trân Ân gào lên, mù tịt không biết nên phải làm gì, nghĩ mãi không

hiểu rốt cuộc là chuyện gì mà Thiếu gia tự dưng lại vội vàng chạy biến đi
như vậy. Cô đứng đần mặt hồi lâu mới quay người lại, phát hiện ra Đào
Thục Nhi, Quan Dĩnh, tất cả lãnh đạo cấp cao trong phòng họp, đám trợ lý
đều đang kinh ngạc há hốc mồm.

***Trong nhà kho phế thải bụi bẩn.

Hạ Mạt ngẩng đầu nhìn cửa sổ sắt phía trên cao có bốn, năm chấn

song, nắng nhạt chiếu qua, hướng cửa sổ ngược hướng cửa ra vào, nếu uốn
đứt hai song sắt là có thể thoát ra ngoài được. Cô đưa mắt lục soát trong
nhà kho, trên mặt đấy là thanh sắt dài hoen gỉ dính máu của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.