NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 342

Xa xa, một chiếc xe đua đang chạy hướng về phía nhà máy bỏ hoang,

chiếc xe càng lúc càng gần, vụt cái đã tới chỗ nhà kho. Doãn Hạ Mạt trong
lòng thất kinh, hai tay càng ra sức kéo, bàn tay càng lúc càng buốt đau, cô
cũng chẳng thèm để tâm nữa, tất cả sức trong người dồn lại, song sắt bị
uống kêu “rẹt, rẹt”, cũng sắp đứt rồi.

Chiếc xe đua mất dạng theo hướng đường cửa trước nhà kho.

Có tiếng cửa sắt kêu.

Hình như có tiếng đập bên ngoài.

Lại một chiếc xe vội vàng phóng tới cửa nhà kho.

Hai tay Hạ Mạt nắm chặt thanh sắt, “binh” một tiếng, rốt cuộc song sắt

cũng bị uốn gãy, nhưng có lẽ Hạ Mạt đã dùng sức quá mạnh, song sắt bật
gãy khiến cô hụt vào khoảng không, không đề phòng, từ trên cao cô ngã
ngửa xuống đất!

Đau quá, lưng cô tê tái, mặt mày xanh lét, môi run run, ánh mắt tuyệt

vọng nhìn lên song sắt vừa bị bẻ gãy trên cửa sổ, ý chí mách bảo cô phải
nhanh chóng chuồn qua cửa sổ. Nhưng, người cô đau kinh khủng, vậy mà
bên tai đã có tiếng cánh cửa sắt đang bị người nào đó mở.

“Kèn kẹt…”

Cửa nhà kho bật mở!

Bụi tích tụ bao năm trong nhà kho bị hất tung, cuồn cuộn xoay vòng

trong không khí, mặt trời chiều bên ngoài cửa sắt rọi vào chói mắt, những
hạt bị bay tứ tung, hình như chúng bị ánh mặt trời nhuốm vào, chói lòa.

Trong quầng sáng ngược có bóng một người.

Người đó đứng giữa muôn vàn tia sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.