NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 341

Cô tần ngần nhìn chiếc váy của mình, tính toán nên hay không xé ra

một miếng cuốn thanh sắt lại ngộ nhỡ thanh sắt làm đứt tay, gỉ sắt dính vào
sẽ rất nguy hiểm. Cô mím môi suy nghĩ. Không nghĩ, chiếc váy đã ngắn,
nếu xé bỏ đi sẽ rất hở hang. Tuy không biết lúc này chính xác là mấy giờ,
nhưng nhất định đã gần tới giờ thử vai diễn, cô không còn thời gian để
quay về thay quần áo, lại càng không thể xuất hiện trước mặt mọi người với
bộ dạng quá thảm hại được!

Hạ Mạt cắn môi, cô trấy trật vất vả kéo máy móc tức mọi ngóc ngách

trong nhà kho chất đống cao trước cửa sổ, xếp cho thật vững rồi một tay
cầm thanh sắt, tay kia tóm lấy song sắt cửa sổ trèo lên, đứng trên đống máy
cũ đó. Cô nhìn qua cửa sổ, phía sau, bên ngoài nhà kho là một nhà máy bỏ
hoang, không bóng người, cô có gọi rã họng chắc chắn cũng chẳng có ai
xuất hiện. Cũng may là không thấy tăm hơi bọn bắt cóc cô đâu, có lẽ bọn
chúng đã bỏ đi hoặc đang canh đằng trước, phía bên kia cánh cửa.

Cô bắt đầu dùng thanh sắt để uốn song sắt cửa sổ, tất cả sức lực trong

cơ thể đều dồn vào cánh tay, dồn lên thanh sắt. Thanh sắt ép chặt bàn tay
cô, “rẹt rẹt”, song sắt cửa sổ bắt đầu vặn khúc, thanh sắt bắt đầu cứa đứt tay
cô, máu bật ra, từ từ trào xuống cổ tay nhỏ giọt, cô đau toát mồ hôi.

Thanh sắt càng uốn càng cứng.

Song sắt càng lúc càng cong lại.

Bên cửa sổ sắt trên cao, cánh tay trắng của Hạ Mạt dính đầy máu, lưng

mồ hôi ướt đẫm, mặt tái mét như người chết, nhưng đôi mắt lại rực lửa
sáng kinh người. Nhất định cô phải ra khỏi đây, tuyệt đối không thể đứng
im nhìn cơ hội thuộc về cô tuột đi như vậy được.

Cô không muốn mãi mãi là kẻ thấp hèn nhỏ bé, cả đời này phải sống

trong cảnh bần cùng!

Không ai có thể chặn được bước đường thành công của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.