NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 347

Quai hàm Âu Thần bạnh ra, nghiến chặt, ánh mắt xanh sẫm tức tối vụt

qua, mặt anh lạnh lùng như đóng băng, rốt cuộc, anh nhắm mắt lại, hai tay
đánh mạnh vô lăng, chiếc xe đua quay ngoắt chuyển hưởng chạy như bay
về phía công ty Lỗi Âu!

Hạ Mạt yên lặng nhìn ra ngoài cửa xe.

Tuy đã mất ký ức.

Nhưng.

Anh ấy vẫn là anh ấy.

Cô cười nhạt.

***Khi cánh cửa thang máy màu tím nhạt mở ra, Âu Thần ôm Hạ Mạt

đi về phía phòng họp. Quan Dĩnh, Đào Thục Nhi và đám trợ lý của họ đang
đứng trong hành lang mắt tròn mắt dẹt kinh ngạc, tất thảy nhân viên công
ty Lỗi Âu cũng đều ngỡ ngàng.

“Hạ Mạt!”

Trân Ân sung sướng xông tới, sự xúc động làm cô rơi nước mắt, Trân

Ân vừa muốn hỏi Hạ Mạt sao tới trễ vậy, vừa muốn giục Hạ Mạt nhanh đi
trang điểm để vào thử vai. Đột nhiên Trân Ân nhận ra Hạ Mạt trong vòng
tay Thiếu gia mặt mày tái mét, trên người lại có nhiều vết máu.

“Cậu bị thương à?”

Trân Ân thất kinh gào to.

“Mình không sao đâu”. Hạ Mạt mỉm cười dịu dàng với Trân Ân.

Tuy là trên bắp đùi có vết thương nhưng thực ra cô vẫn có thể tự đi

được, nhưng từ lúc đến công ty Lỗi Âu, Âu Thần mặc kệ cô phản đối vùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.