NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 367

“Không thể được.”

Nụ cười trên gương mặt cô biến mất, đôi mắt dửng dưng lạnh lùng.

Không thể dài dòng vòng vo với anh, cô tuyệt đối sẽ không diễn lại bi kịch
trước kia thêm lần nữa.

“Nguyên nhân.” Âu Thần mím chặt môi.

“Là vì…”

“Là vì cô ấy đã có bạn trai.” Gió đêm ngoài cửa phòng bệnh nhè nhẹ

thổi vào, một giọng nói đẹp như làn sương trắng, hơi tàn ác, hơi mỉa mai.

Hạ Mạt quay đầu lại nhìn.

Đèn phòng bệnh bật sáng, bóng tối trong phòng vụt biến mất. Tuy xuất

hiện trong bệnh viện, Lạc Hi vẫn đẹp như cánh hoa anh đào ngày xuân
nhảy múa, tiếng cười lanh lảnh, anh nhìn Hạ Mạt trên giường bệnh và Âu
Thần đang đứng phía trước, nụ cười vô hại dịu dàng, nụ cười này khiến
sống lưng Hạ Mạt bỗng dưng cứng đờ. Anh mỉm cười bước tới ngồi xuống
bên trái giường bệnh cô nằm.

Cô trầm ngâm, chắc chắn là Trân Ân đã báo tin cho anh hay cô đang ở

chỗ nào. Vào giây phút này, Âu Thần ngồi bên phải chiếc giường, Lạc Hi
ngồi bên trái, thật giống như trong phim. Đáng lý cô phải thể hiện mình
được sủng ái mới đúng, đáng tiếc, cô quá mệt, hy vọng hai người họ sẽ biến
đi.

“Mạt Mạt!” Lạc Hi ôn tồn, dịu dàng nói: “Không được làm tổn thương

tình cảm của người ta, có hiểu không?”.

Hai chữ “Mạt Mạt” xuất hiện trên đầu lưỡi anh thật dễ chịu, thật khêu

gợi, nó mềm mại ấm áp làm sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.