NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 47

Tiếng Âu Thần lạnh lùng xa lạ: “Tống Nhã Dân, sau này hãy gọi tên

tôi, tôi không có anh em với cậu”.

Đằng sau có tiếng cười khúc khích, đám công tử, tiểu thư kia nhìn Nhã

Dân bằng con mắt khinh rẻ, nhà họ Tống là loại có máu mặt trong giới
chính trị, đáng tiếc, với Thiếu gia, cái kiểu thể hiện này chưa chắc được
hoan nghênh.

Nhã Dân mặt đỏ bừng nói: “Xin lỗi, anh… à không, Thiếu gia, có phải

tôi đã gây tổn thất cho cậu…”

Âu Thần vỗ nhẹ vai hắn.

Khi đó Nhã Dân mới thở phào nhẹ nhõm.

“Chị Doãn, tôi là Nhã Dân học khối một cấp sơ trung, Thiếu gia là bậc

đàn anh tôi sùng kính nhất, sau này chị Doãn cũng sẽ là người chị trong
trường tôi sùng kính nhất!” Nụ cười trên gương mặt hắn ngây thơ trong
sáng biết bao.

Đằng kia, con bé tóc ngắn đưa chân đạp mấy đứa con gái cùng lớp

đang vây chặt nó, la hét chửi nhát gan vô dụng, nó gào to về phía sau Doãn
Hạ Mạt đang bỏ đi:

“Doãn Hạ Mạt!”

Doãn Hạ Mạt quay đầu.

“Tên tao là Phương Cẩm Hoa! Mày hãy nhớ lấy! Sau này tao sẽ trút

những đòn đau nhục nhã ngày hôm nay trả lại hết cho mày!” Nó gào to
khản cả tiếng.

Hạ Mạt chẳng còn hứng thú đâu mà nhìn nó.

Âu Thần chau mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.