NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 48

Nhưng từ hôm đó trở đi, Hạ Mạt không còn thấy con bé tên Phương

Cẩm Hoa ấy ở trường nữa. Có tin đồn nó đã chuyển trường, cũng có tin đồn
nó bị nhà trường đuổi học, tin đồn nhiều nhất là Thiếu gia đã dùng đến
chiêu gì đó khiến Phương Cẩm Hoa không thể xuất hiện trước mặt Doãn
Hạ Mạt nữa.

Thiếu gia trở lại trường Thánh Huy làm cho tiếng tăm của Lạc Hi ít

nhiều bị ảnh hưởng. Cái đẹp của Lạc Hi, cái dịu dàng ấm áp của Lạc Hi ở
Thiếu gia không có. Nhưng sự tôn quý và cuộc sống của Thiếu gia thì Lạc
Hi khó mà với tới. Các nữ sinh có thể đến gần Lạc Hi, còn như Thiếu gia
thì chả có cách nào tiếp cận nổi. Thiếu gia giống như một ngôi sao xa xăm
nhất trong màn đêm đen tỏa ánh sáng giá lạnh. Ngôi sao ấy càng khiến
người ta mải miết chăm chú hướng về nó nhiều hơn vì họ thừa biết họ
không thể với tới được. Và thế là trong ảo tưởng của các nữ sinh, Lạc Hi
trở thành cái đẹp có thể có quyền được mơ mộng.

Đáng tiếc, điều họ mơ mộng ấy chả mấy chốc bị đốn chặt tàn nhẫn.

Khi chuyện xảy ra, Doãn Hạ Mạt đang dựa người vào chiếc Lincoln,

tai đeo headphone nghe nhạc, chiếc khăn cầm trong tay, cô bé nhìn theo Âu
Thần đang chạy bộ quanh hồ.

Tất cả mọi chuyện sau này cô bé mới được nghe kể lại.

Nghe nói hôm đó, sau khi nghi thức chào cờ kết thúc, như thường lệ,

Lạc Hi lên sân khấu biểu diễn đệm đàn guitar và hát, bọn học sinh phía
dưới say mê đắm chìm thưởng thức. Đột nhiên một người trong đám đông
đi ra bước lên sân khấu, trợn mắt kinh ngạc nhìn Lạc Hi.

“Mày là Lạc Hi?”

“Không phải mày đang ngồi tù sao? Được thả lúc nào vậy?”

Người đó kinh ngạc hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.