NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 97

Cô bé là chị.

Chị là để em dựa vào, chị không thể hoang mang hoảng hốt, không thể

căng thẳng mất bình tĩnh. Nhưng, nhịp đập trái tim cô bé bắt đầu rối loạn,
đầu óc bắt đầu ong ong, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh, trước mặt hình như
xuất hiện những ngôi sao vàng đang chuyển động, bên tai chỉ nghe thấy
những âm thanh vù vù. Tiểu Trừng hát nói đã đến câu cuối cùng của bài
hát.

Hạ Mạt cắn răng.

Cô bé nhắm mắt lại, cố gắng để mình quên đi mọi tạp niệm trong đầu,

mở miệng, tiếng hát đã trong cổ họng. Nhưng, cô bé không nghe thấy gì.

Âm nhạc đã tắt.

Rất đột ngột.

Yên tĩnh quá, trường quay phát sóng trực tiếp lúc này trở nên quá yên

tĩnh, người phụ trách âm thanh tay chân luống cuống kiểm tra máy móc.
Khán giả đưa mắt nhìn nhau, ban giám khảo cũng đưa mắt nhìn nhau.

Phòng đọc sách biệt thự họ Âu.

“Thiếu gia!”

Thẩm quản gia cung kính gõ cửa bước vào, Âu Thần đang kiểm tra tư

liệu văn bản máy tính, Thẩm quản gia tới bên Âu Thần nói nhỏ mấy câu.
Âu Thần nhíu mày, đứng dậy, vớ chiếc điều khiển ti vi, trên màn hình tinh
thể lỏng cực lớn lúc này xuất hiện hình ảnh cô bé thân thương.

Trên sân khấu màu hồng nhung hoa lệ, đèn treo thủy tinh rực rỡ, cô bé

đứng trơ trọi dưới ánh đèn công suất lớn, tay chân lóng ngóng, hình như cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.