NẮNG TRONG VƯỜN - Trang 17

Ba và cô em có người anh họ giữ lại xem hội đêm, riêng chỉ Hậu được phép
về coi nhà. Tôi cũng tìm cớ thoái thoác xin về.

Thế là chỉ có hai chúng tôi xuống thuyền. Bấy giờ trời đã tối, trăng bắt

đầu lên, một mặt trăng vàng đỏ, to như một cái nia, từ từ nhô lên sau rặng
thông ở trên đồi. Tôi đỡ Hậu xuống thuyền, rồi chúng tôi cởi giầy, để mặc
thuyền theo dòng suối. Trên mặt sông, một cơn gió mát hiu hiu thổi, tiếng
sông róc rách vỗ vào mạn thuyền như một thứ nhạc vui. Phong cảnh lúc ấy
thật là tuyệt đẹp; hai bên bờ sông, ruộng mạ non phớt theo chiều gió, nương
chè sắn thắm ở ven đồi, mờ dần đằng xa sau một làn sương nhẹ.

Vừa xuống thuyền, Hậu đã ôm quàng lấy vai tôi, kê đầu vào má tôi,

ngập ngừng nói những lời ân ái. Tôi thấy tấm thân trẻ và dẻo dang của Hậu
quấn lấy tôi như một dây leo. Chúng tôi hoà hơi thở với nhau, tóc nàng
bỗng buông xõa trên người tôi, thoảng ra một thứ hương ngát dịu và đầm
ấm.

Khi tiếng trống hội làng Vị đã nghe không rõ, Hậu ngồi dậy ở đầu

thuyền, một tay dúng xuống sông. Nàng nghịch tung những hạt nước long
lanh sáng như hạt ngọc. Trời đã hết mây, quang đãng một vùng rộng. Mặt
trăng tròn nhỏ lại và trong hơn, chiếu vằng vặc trên cánh đồi.

Hậu bỗng nhiên cất tiếng hát khẽ khẽ những câu hát phong tình ở nhà

quê mà lần đầu nàng hiểu cái thi vị, bởi vì ca ngợi cái tình yêu đang réo rắt
trong lòng nàng.

Hậu có giọng hát hay, tiếng ngàng ngân dài trên mặt sông theo dịp

sóng. Rồi khi nàng ngừng lại, cả cái yên lặng của quãng không bao bọc lấy
chúng tôi như nghe ngóng. Một tiếng vạc đi ăn đêm buông lanh lảnh ở đâu
đâu.

Hậu tựa vào tôi trên mui thuyền, không nói gì. Còn thuyền cứ từ từ

theo dòng nước trôi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.