NẮNG TRONG VƯỜN - Trang 18

Mùa hè đã hết.

Một buổi sáng dậy tôi thấy cây mẫu đơn đầu vườn đã đâm bông,

những cái nụ con chớm đỏ sắp nở trên các cành. Ông Ba bảo tôi:

- Cây đơn này có hoa muộn. Mọi khi đầu tháng Bẩy, hoa đã nở rồi.

Tôi yên lặng không trả lời, nghĩ đến kỳ nghỉ hè của tôi đã sắp hết, tôi

sắp phải rời bỏ cái vườn này lên tỉnh học. Một cảm giác dịu buồn thấm vào
lòng, nhưng một đằng tôi cũng ao ước được chóng lên Hà Nội, để thấy căn
buồng học cũ ở nhà trọ, những anh em, chị em bạn thân ở nhà trường. Cánh
đồi ruộng đối với tôi bây giờ đã mất cái vẻ thú vị mới mẻ khi xưa, tôi muốn
nói chuyện với những người khác, nhìn những phong cảnh khác.

Nhưng nắng càng bớt rực rỡ bao nhiêu thì Hậu càng buồn rầu bấy

nhiêu. Nàng không thể tự an ủi được vì sắp phải xa tôi. Một ít chua chát đã
lần vào những cái hôn của chúng tôi, những câu tình tứ đã nhiễm cái buồn
của những giờ vui sắp hết.

Hậu muốn cùng tôi đi thăm lại những chỗ chúng tôi đã dừng lại trước.

Một bụi cây, một hàng cỏ, một phiến đá trong vườn, là những kỷ niệm của
tình yêu, nhắc cho Hậu nhớ lại cái thời kỳ say mến. Chúng tôi lại đến dưới
cây tràm ở bờ sông Cống, chỗ cỏ mượt và dầy mà chúng tôi vẫn nằm. Hậu
nhắc lại những cử chỉ đã quen, nói những câu mà tôi không còn nhớ hương
vị ái ân nữa.

Nàng ngồi lặng nhìn tôi, thở dài:

- Sắp hết hè rồi. Mai kia anh đã lên Hà Nội.

Tôi dỗ dành nàng:

- Ðến tết tôi lại về đây với Hậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.