NẮNG TRONG VƯỜN - Trang 22

Năm sau nữa, một cái thiếp mời màu hồng gửi đến làm tươi tắn hình

ảnh Hậu; tôi lặng nghĩ một lát đến cô thiếu nữ mê mải ấy đã yêu tôi với
những ham muốn trong sáng và tha thiết. Nhưng tôi không muốn về dự tiệc
cưới nàng, và từ đấy tôi không được tin tức gì về Hậu nữa.

Tôi sống cái đời hoạt động ở Hà Thành, với những tình yêu khác,

những người thiếu nữ khác, mà sự nẩy nở của tâm hồn trong yêu mến mỗi
lần làm cho tôi say sưa. Hình ảnh Hậu dần mờ hẳn trong trí nhớ tôi.

Tôi quên hẳn nàng đi cho đến khi một sự tình cờ lại khiến tôi gặp Hậu

ở nhà một người bạn quen. Tôi đến nhà người này dự một tiệc vui mừng.
Ðến nơi, bạn tôi chỉ một người đàn ông còn trẻ tuổi, giới thiệu:

- Ông M... rể ông Ba trên tỉnh P. đấy anh có biết không?

Tôi gật đầu, chào lại, rồi chú ý nhìn một cách tò mò người khách mới.

Chồng Hậu là một người có vẻ thông minh và rụt rè, hơi ốm yếu.

Chúng tôi ngồi thong thả nói dăm ba câu chuyện rời rạc, không có cảm tình
gì.

Rồi cửa phòng bỗng mở rộng, tiếng nói ríu rít làm tôi quay ra. Hậu ở

ngoài bước vào tay dắt một đứa bé. Nhận thấy tôi Hậu e thẹn, hai má ửng
đỏ; nàng vội cúi mặt xuống, ôm lấy con, tôi cũng bối rối đứng dậy đưa mắt
nhìn nàng.

Hậu bây giờ trông đẹp hơn trước, môi thắm hơn, người nở nang hơn

cô gái trẻ năm xưa. Toàn người nàng có một vẻ đáng yêu mĩ miều và đằm
thắm, như bông hoa nở đã vừa độ.

Tôi ngây người nhìn ngắm nàng trong trí nhớ bỗng vụt nổi lên những

kỷ niệm đã lắng sâu, những hình ảnh rực rỡ của cánh vười đồi. Ðứng gần
Hậu, tôi thấy cảm động mến yêu như lần đầu tôi yêu nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.