NẮNG TRONG VƯỜN - Trang 9

Khi đi chơi thơ thẩn đã chán, tôi ngồi tiếp chuyện ông Ba trên bộ

trường kỷ kê ngoài hiên. Ông Ba trước có ra mở cửa hàng buôn bán, nên
ông kể chuyện lại những công việc làm ăn ngoài ấy. Tôi nghe chuyện ông
mà chán. Nhưng nhiều khi, đang câu chuyện, tôi ngững lại vì thấy đằng sau
ông Ba, đôi mắt mở to của cô Hậu - con gái cả ông Ba - nhìn tôi một cách
chăm chú. Tôi trông lên thì cô ta lại quay mặt đi. Nhưng trong lúc đó, tôi
vẫn có cái cảm giác rằng đôi mắt cô đang nhìn tôi.

Hôm sau, tôi để ý đến Hậu. Cô ta rất trẻ, mới độ mười lăm, mười sáu

tuổi. Người mảnh dẻ và uyển chuyển như một cành non, khuôn mặt xinh
xắn và tươi. Tuy vậy, tôi cũng không chú ý lâu đến cô, chỉ coi cô như một
nữ sinh còn nhỏ tuổi, ngây thơ và trẻ dại.

Nhưng thỉnh thoảng những lúc tôi thơ thẩn đi chơi, hình ảnh cô ta lại

thoáng hiện qua trong trí. Ở chỗ này, tôi chỉ nhận thấy những người đàn bà
nhà quê cục mịch và ngượng nghịu. Cô Hậu là biểu hiệu sự tươi tắn, và
thanh nhã.

Từ hôm tôi về đây, một đôi khi cũng cùng cô nói chuyện, và nhờ cô

những công việc vặt như khâu vá quần áo. Thỉnh thoảng tôi cho cô mượn
các tờ báo cũ, và mấy quyển tiểu thuyết tôi đem theo.

Những cơn gió mạnh của đồng nội, mùi thơm mát của hoa cỏ, và vẻ

rộng rãi của khoảng trời mây chiếm cả linh hồn tôi. Những cuộc đi chơi lâu
trong các vườn chè nương sắn, hay trên sườn đồi làm cho người tôi bồng
bột, hoạt động hơn lên. Những lúc ấy, tôi muốn có một người con gái đi
bên cạnh, để chia sẻ bao nhiêu cảm giác say sưa ấy.

Nhưng tôi còn ham muốn những cái thú mà một cô thiếu nữ không

đem đến được. Tôi còn thích ngắm cảnh rừng đồi, thích vượt qua những
nơi cỏ và lau sậy sắc làm sây sát cả chân tay. Những buổi trưa nắng, tôi tìm
chỗ có bóng mát, phanh áo nằm trên cỏ thiu thiu ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.