NẮNG VỠ - Trang 142

ra gọi: Alô! Chị Minh à, chị mua giúp cho em chiếc tủ lạnh ở đâu vậy? Lúc
sau nghe tiếng cô vợ: "Người quen anh bảo sao?". Bà ấy bảo nhờ cô bạn
thân bên công ty đầu tư mua cho. Tiếng cô vợ giãy lên như bị chọc tiết:
"Tôi đã bảo mà, thời buổi này bạn bè tin làm sao được?". Thế không tin
bạn thì còn tin ai? Lại cãi nhau… Cãi cả những việc tận đẩu tận đâu. Anh
chồng đem chuyện một ông tổng thống đưa vợ đi đẻ, mà đẻ sinh bốn nhá!
Tiếng cô vợ: "Khiếp! Đẻ như chó". À mà tin ấy ở đâu vậy? Thì báo đưa tin
chứ ai. Ôi giời! Nhà báo chỉ có nói phét thế mà cũng tin. Không tin báo thì
tin gì? Thế là lại lăn xả vào nhau. Chuyện chả có gì liên quan đến gia đình
bỗng chốc trở nên to… Ngày nào cũng thế, cứ hễ hở ra là to tiếng, nhưng
đến đêm Hoài lại nghe thấy tiếng rúc rích êm ái làm cô giận sôi cả tiết. Thật
không tài nào tin nổi! Đến phường chèo cũng không đến lượt ngữ ấy. Cô
muốn chạy lên tầng thượng, lần sang mái bên kia, lật tấm tôn lên rồi thả
một quả lựu đạn chày vào trong ấy. Cô bắt đầu ngán đến tận cổ. Đầu tiên cô
trách vợ chồng ông bà giáo, sau trách cái tên kỹ sư xây dựng thiết kế những
ngôi nhà quái gở, chung tường, chung móng. Hàng ngày đi làm cô phát
chán những khuôn mặt hối hả, chạy xe như chó dái, hễ cứ có khoảng trống
là chèn vào, cố nhoi lên trên người khác. Tối nào cũng được nghe hài kịch
niềm tin. Nhưng mà đây là nhà cô cơ mà? Tiền mua nhà do cô kiếm được.
Thế thì việc gì phải đi đâu? Vợ chồng ông bà giáo sống gần hết cả đời
người đến tận lúc về hưu, về quê còn được. Sống chung với lũ thì đã sao,
sau này có tiền đập ra xây lại không khéo lại thèm nghe tiếng cãi nhau.
Nhưng mà tạng người như cô tính trầm, lối sống rành mạch, cứ hễ nghĩ đến
chuyện lấy chồng không khác gì thụ án. Nhưng hiện tại cô chưa quen nên
cứ phải nút hai tai bằng chiếc phone nghe nhạc. Nấu cơm, vệ sinh… đều
phải nghe nhạc. Có nghĩa chiếc phone không được phép rời khỏi tai…

Hoài là giáo viên dạy toán, lại có văn bằng kế toán doanh nghiệp. Có

hàng chục công ty thuê cô làm. Một lần cô đi đến công ty Bình Minh lấy
chứng từ kê khai thuế thì bắt gặp vợ chồng ông giáo. Cô thật ngạc nhiên
thấy bà giáo đang chỉ huy đám nhân viên của một cửa hàng ăn đặc sản,
khách ra vào đông như kiến. Tưởng cô là khách, bà giáo đon đả chạy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.