NẮNG VỠ - Trang 152

tay ôm đầu lộn một vòng, bật dậy. Phập, anh nhìn rõ thằng biệt kích lao cả
người cắm con dao vào chỗ anh vừa mới ngã xuống. Việt rê chân trái một
bước, chân phải nhằm cổ tay địch thủ đá luôn một phát. Thằng này cũng
không phải vừa, nó buông đốc dao ra, rút tay lại, xoáy người bật dậy rất
nhanh. Việt cũng thò tay ra thắt lưng rút con dao găm Trung Quốc ra khỏi
vỏ. Quần nhau một hồi không kết thúc. Lúc cả hai cùng thấm mệt, Việt
nhìn mặt thằng ấy da nó mai mái, mặt chữ điền, tóc hơi vàng, nó cũng nhìn
lại Việt như thế! Khi Việt bớt ù tai hơn, khu đồi yên tĩnh trở lại, chỉ còn
nghe thấy những tiếng nổ của vỏ cây đang cháy dở. "May thật, thằng này
cũng bị mất súng chứ không có mình toi đời từ nãy rồi". Lợi dụng lúc nó
đang phân tâm, tay phải Việt vung lên, nhằm hõm vai nó bổ xuống. Nó đưa
cánh tay lên đỡ, lưỡi dao khựng lại. Bất ngờ Việt bị nó quật ngã. Cũng may
trong lúc ấy Việt kịp phá khóa, nhưng lưỡi dao bị mắc lại ở một chiếc rễ
cây... Hai người mất hết vũ khí nhìn nhau thở hồng hộc.

*

Họ đánh nhau bằng tay không, đến lúc đấy hai đối thủ mới chú ý đến

đòn thế của nhau. Tất cả các thế võ mà đôi bên xuất đòn đều nhằm hạ sát
nhau. Anh hết sức ngỡ ngàng nhận ra thế võ của một môn phái quen thuộc.
Bỗng chốc hai người đứng đờ ra, không ai đủ sức để nói. Im lặng…

Lúc sau, Việt cẩn trọng nhảy lùi lại một bước, cất tiếng hỏi:

- Mày học… ở đâu?

- Mỹ Tho, còn mày?

- Nam Hà.

Người lính Cộng hòa bỗng đưa bàn tay ra.

- Khoan đã. - Việt vẫn cảnh giác, hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.