NẮNG VỠ - Trang 95

đào. Con họa mi cũng nồng nhiệt đón chào chủ nhân bằng những tiếng lích
- zích khe khẽ đủ cho một mình ông nghe. Ông ngồi mê mẩn dưới gốc cây,
mặc cho sương đêm se lạnh. Nếu như bà thẩm không ra đỡ ông vào nhà có
lẽ ông còn ngồi hết đêm. Tất nhiên mỗi lần như thế bà thẩm không quên
một vài lời trách móc, phàn nàn. Nghĩ đến sự ghẻ lạnh của ông bà rùng cả
mình, không phải vì ông chê bà, bà có gì mà ông chê nào? Cũng chẳng qua
vì sự có mặt của kẻ thứ ba trong nhà. Nó bé nhỏ thế mà ảnh hưởng rất lớn,
ghê thật! Nó như một thứ bùa mê, luôn luôn phải làm cho người ta thèm
muốn, đòi hỏi và khát khao sống đến mãnh liệt, chống lại tất cả, phá nát tất
cả để rồi xây cất lại trong niềm tin vào một bình minh sáng chói. Lần đầu
tiên bà thấy mình sai lầm. Ông ý, cái ông thẩm ý được bao che, chiều
chuộng nên mất hết kháng thể. Bây giờ mà bà rời ra là quả tim be bé của
ông thẩm hết thì thụp trong lồng ngực, nấc lên một cái rồi thăng. Bà đau
đớn nghĩ thế, nhưng chả tội gì, ông chết bà ở với ai? Chỉ tại nó thôi, nó đấy,
chính nó! Bà nổi giận trong lòng nhưng gương mặt đẹp che lấp nó đi, chỉ
có ánh mắt đầy sát khí ném vào con chim báo hiệu sự chẳng lành. Con
chim yên lặng nhìn bà, cái đầu cúi xuống giấu cái mỏ vào trong bộ lông
ngực như chừng muốn thanh minh với bà là lỗi không phải tại nó. Có trách
thì trách cái sự dở hơi của con người, còn nó chỉ biết có phận sự mua vui
cho thiên hạ, cất tiếng gọi hòa bình trong mỗi con người, ngoài ra nó có
biết làm cái gì hơn ngoài sự cần mẫn, luyện tập cái giọng đến quên cả bản
thân, còn chuyện đam mê vốn là cái đặc tính ương ương, dở dở của con
người, không liên quan gì đến nó cả, bà chớ có hiểu lầm mà làm mất hòa
khí gia đình, bà thừa trí khôn để hiểu điều đó còn gì.

6. Có một điều rất lạ lùng xảy ra. Từ ngày ông thẩm đưa con chim về

nhà, trên cây xoan đào nhà ông xuất hiện rất nhiều các loài chim bay đến,
chúng thi nhau hót, có lúc từng con một hót đối với con họa mi, có khi
chúng cùng đồng loạt hót vang bài ca về bầu trời xanh thẳm, cao lồng lộng
và rộng mở, tha hồ tung cánh, tha hồ hát ca, thế mới là cuộc sống! Ông
thẩm thoạt đầu lặng lẽ nghe chúng tự do hót, có vẻ loạn xạ nhưng nghe kỹ
mới thấy tuyệt diệu làm sao, thật là muôn hình muôn vẻ. Những âm thanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.