nó để tương thích với những gì chúng ta tiếp xúc. Não của chúng ta hình
thành ít kết nối hơn nhưng mạnh mẽ hơn.
Một ví dụ cụ thể: ngôn ngữ bạn tiếp xúc trong giai đoạn sơ sinh (tiếng
Anh so với tiếng Nhật) tinh chỉnh khả năng nghe được những âm thanh đặc
thù trong ngôn ngữ của bạn, và làm giảm khả năng nghe được âm thanh của
các ngôn ngữ khác. Đó là lý do mà một đứa trẻ sinh ra ở Nhật Bản và một
đứa trẻ sinh ra ở Mỹ có thể nghe và đáp ứng mọi âm thanh trong cả hai loại
ngôn ngữ này. Theo thời gian, em bé lớn lên ở Nhật sẽ mất khả năng phân
biệt giữa âm R và âm L, hai âm này không được phân rõ trong tiếng Nhật.
Chúng ta được tạc dựng từ thế giới chúng ta rơi vào.
CANH BẠC TẠO HÓA
Suốt thời thơ ấu của chúng ta, não bộ liên tục làm mờ đi những kết nối
của nó, định hình bản thân nó theo đặc thù của môi trường. Đây là một
chiến lược thông minh để não bộ tương thích với môi trường - nhưng chiến
lược này cũng tiềm ẩn những rủi ro nhất định.
Nếu não bộ đang phát triển không được cung cấp môi trường thích hợp,
“như kỳ vọng” - nơi trẻ được nuôi dưỡng và chăm sóc — não bộ sẽ phải vật
lộn để phát triển bình thường. Đây là điều mà gia đình Jensen từ Wisconsin
đã trải nghiệm trực tiếp. Carol và Bill Jensen đã nhận nuôi Tom, John và
Victoria khi bọn trẻ được bốn tuổi. Ba đứa trẻ đều là trẻ mồ côi, cho đến khi
được nhận làm con nuôi, tại thời điểm đó chúng phải chịu đựng những điều
kiện kinh hoàng ở các trại mồ côi của nhà nước ở Rumani - dẫn đến những
hệ quả đối với sự phát triển của não bộ.
Khi Jensens đón lũ trẻ và bắt một chiếc taxi để ra khỏi Rumani, Carol đã
yêu cầu tài xế taxi dịch những gì bọn trẻ đang nói. Tài xế taxi đã giải thích
rằng bọn trẻ nói sai ngữ pháp. Đó không phải là một ngôn ngữ phổ thông; sự