nhịp tim, quặn thắt ruột, căng cơ, đồng tử giãn nở, hormone thay đổi trong
máu, các tuyến mồ hôi mở rộng, v.v… Những phản ứng này là tự động và
vô thức.
Trong khoảnh khắc này, bạn đứng bất động ở đó với bàn tay trên chốt
cửa, có nhiều chi tiết bên ngoài bạn có thể nhận thấy (ví dụ như màu vòng
cổ của con chó) - nhưng điều mà bộ não của bạn thực sự cần biết ngay bây
giờ là bạn nên đối mặt với nó hay đưa gói đồ bằng cách khác. Trạng thái cơ
thể của bạn giúp bạn trong nhiệm vụ này: nó như một bản tóm tắt tình
huống. Trong đó, dấu hiệu sinh lý của bạn có thể được coi là một chỉ dấu rõ
ràng: “cái này xấu” hoặc “cái này không thành vấn đề.” Điều đó giúp não
của bạn quyết định nên làm gì tiếp theo.
Mỗi ngày chúng ta đọc các trạng thái của cơ thể như thế. Trong hầu hết
các tình huống, các tín hiệu sinh lý vi tế hơn nên chúng ta có xu hướng
không biết đến chúng. Tuy nhiên, những tín hiệu này rất quan trọng với
việc điều khiển các quyết định mà chúng ta phải đưa ra. Hãy xem xét một
tình huống trong siêu thị: đây là nơi làm Tammy dễ dàng “lạc lối” khi không
thể tự quyết. Nào là táo? Bánh mì? Kem? Hàng ngàn lựa chọn phải thực
hiện khi mua sắm, với kết quả cuối cùng là chúng ta dành hàng trăm giờ
trong đời mình chỉ để đứng giữa các dãy hàng, cố gắng làm cho mạng lưới
thần kinh của chúng ta đưa ra quyết định này thay vì quyết định khác. Mặc
dù thường không nhận ra, cơ thể sẽ giúp chúng ta định hướng sự lưỡng lự
phiền phức này.
Chẳng hạn như việc chọn lựa loại súp để mua. Có quá nhiều dữ liệu ở
đây để bạn phải đắn đo: lượng calo, giá cả, hàm lượng muối, hương vị, bao
bì, v.v… Nếu bạn là một con robot, bạn sẽ bị mắc kẹt ở đây cả ngày trong
nỗ lực để đưa ra quyết định, không có cách nào rõ ràng để xác định xem chi
tiết nào quan trọng hơn. Để có được một sự lựa chọn, bạn cần một bản tóm
tắt theo kiểu nào đó. Và đó là điều mà thông tin phản hồi từ cơ thể bạn có