NÃO BỘ KỂ GÌ VỀ BẠN? - Trang 56

Trong cuộc thử nghiệm lại, tôi đã cho người tham gia thời gian để quan

sát bức tranh, thời gian cho bộ não của họ có thể xây dựng một mô hình nội
tại về khung cảnh. Nhưng mô hình này có thể chi tiết đến mức nào? Khi tôi
hỏi người tham gia câu hỏi đó, tất cả đều nghĩ rằng họ biết hết những gì
trong đó. Nhưng khi tôi hỏi về những chi tiết cụ thể, nó trở nên sáng tỏ rằng
não của họ đã không thu nhận hầu hết các chi tiết. Có bao nhiêu bức tranh
trên tường? Nội thất trong phòng là gì? Có bao nhiêu đứa trẻ? Thảm hay gỗ
trên sàn nhà? Biểu hiện trên khuôn mặt của vị khách bất ngờ là gì? Việc
thiếu các câu trả lời cho thấy mọi người chỉ đặt mình trong một cảm giác

rất lộng lẫy của khung cảnh.

Chúng tôi theo dõi các chuyển động của mắt khi các tình nguyện viên

nhìn vào Vị khách không mời, một bức tranh của Ilya Repin. Các vạch màu

trắng cho thấy những nơi mắt họ di chuyển. Mặc dù bao quát hết bức tranh

bằng chuyển động của mắt, họ hầu như không giữ lại được chi tiết nào trong

trí nhớ.

Họ ngạc nhiên khi thấy rằng ngay cả với một mô hình nội tại có độ phân

giải thấp, họ vẫn có ấn tượng rằng mọi thứ đã được nhìn thấy. Sau đó, sau

những câu hỏi, tôi cho họ một cơ hội nhìn lại bức tranh để tìm ra một số câu

trả lời. Đôi mắt của họ tìm kiếm thông tin và kết hợp nó với một mô hình

nội tại mới và cập nhật.

Đây không phải là sự thất bại của bộ não. Nó không cố gắng để tạo ra

một mô phỏng hoàn hảo về thế giới. Thay vào đó, mô hình nội tại chỉ đưa ra

ước đoán một cách nhanh chóng - miễn là não biết được nơi để tìm những

điểm nhỏ hơn, thêm nhiều chi tiết được thêm vào trên cơ sở: đó là điều cần

phải biết.

Vậy tại sao bộ não không cung cấp cho chúng ta bức tranh toàn cảnh?

Bởi vì não là bộ phận tiêu hao nhiều năng lượng nên nó cần vận hành một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.