bước vào thế giới của bộ não vô thức. Phương pháp của ông là thu thập
thông tin trong các kiểu hành vi, trong những giấc mơ, trong những câu
chuyện, trong những sai sót của việc ghi chép. Ông quan sát như một thám
tử, tìm kiếm manh mối cho bộ máy thần kinh vô thức mà bệnh nhân không
thể tiếp cận trực tiếp.
Ông dần bị thuyết phục rằng ý thức chỉ là phần nổi của tảng băng - quá
trình tâm thần của chúng ta, trong khi phần điều khiển suy nghĩ và hành vi
chúng ta, lớn hơn, vẫn còn đang ẩn nấp đâu đó.
Suy đoán của Freud hóa ra lại chính xác, và hệ quả là chúng ta thường
không biết gốc rễ của những điều mình lựa chọn. Bộ não của chúng ta liên
tục thu hút thông tin từ môi trường và sử dụng nó để định hướng hành vi
của chúng ta, nhưng thường thì những ảnh hưởng xung quanh chúng ta
không được ghi nhận. Có một hiệu ứng được gọi là “khơi mào,” trong đó
một điều ảnh hưởng đến nhận thức của chúng ta về thứ gì đó khác. Chẳng
hạn, nếu bạn đang giữ một ly đồ uống nóng, bạn sẽ mô tả mối quan hệ của
bạn với một thành viên trong gia đình với nhiều thiện chí hơn; so với khi
bạn đang cầm một ly đồ uống lạnh, bạn sẽ thể hiện một ý kiến yếu ớt hơn
về mối quan hệ. Lý do tại sao điều này xảy ra? Bởi vì các cơ chế não đánh
giá sự ấm áp nội tâm bị trùng lắp với cơ chế đánh giá sự ấm áp thể xác, và
do đó chúng ảnh hưởng lẫn nhau. Kết quả là ý kiến của bạn về một thứ gì
đó cơ bản như mối quan hệ của bạn với mẹ bạn có thể bị thao túng bởi việc
bạn đang uống trà nóng hoặc đá. Tương tự như vậy, khi bạn ở trong môi
trường hôi hám, bạn sẽ có những quyết định đạo đức gay gắt hơn - ví dụ
bạn có nhiều khả năng phán xét rằng những hành động bất thường của
người khác là vô đạo đức. Trong một nghiên cứu khác, người ta đã chỉ ra
rằng nếu bạn ngồi trong một chiếc ghế cứng, bạn sẽ là một nhà đàm phán
cứng rắn hơn trong một giao dịch kinh doanh; trong khi đó chiếc ghế mềm
sẽ mang lại hiệu suất tốt hơn.