NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 33

xoăn góc cũng không có, giống như chưa từng được dùng qua: “Giờ Văn
hôm nay bài học đều đã chép xong hết rồi chứ?”

“Vẫn chưa.”

“Tôi cho cậu mượn vở nhé.”

“Ờ.”

Cuộc trò chuyện chỉ qua lại vài câu như thế rồi thôi, Tần Ương ngồi ở

bên cạnh Thẩm Tấn, xấu hổ mà mờ mịt không hiểu vì sao. Giờ giải lao
mười phút bỗng nhiên trở nên dài đăng đẵng. Có lúc ngoảnh đầu nhìn ra
cửa sổ, thấy trời cao xanh thẳm, mây trắng từng cụm từng cụm lững lờ trôi
xa.

………

Càng ngày kết quả học tập của Thẩm Tấn càng sa sút, đa số bài tập

đều không nộp hoặc nếu có nộp cũng chỉ bỏ giấy trắng. Tần Ương nhớ kỹ
môn thi đầu tiên của cậu ta, điểm chỉ suýt soát trên trung bình, cho đến khi
kỳ thi kết thúc thì môn nào cũng thất bại, chỉ có mỗi môn thể dục là khá
hơn hẳn. Trong danh sách liệt kê thành tích, hai chữ “hạng ưu” màu xanh
nổi bật giữa một hàng dài những con chữ màu đỏ, lạc lõng đến mức chói
mắt người xem.

Giáo viên chủ nhiệm ngày thường vẫn luôn ôn hoà nhẹ nhàng với học

sinh, thế mà, đến lúc chấm điểm bài thi cũng không nén được tức giận mà
quát lớn: “Thẩm Tấn, bài thi Văn của em sao lại chép bài của bạn phía
trước?!!”

Đáp lại, phía góc lớp chỉ rộ lên một tiếng cười khe khẽ, Thẩm Tấn

ngồi dựa lưng vào ghế, áo khoác đồng phục bên ngoài thản nhiên mở bung
không gài nút, tóc mái rũ hờ che đi một phần ánh nhìn nơi đôi mắt, nơi
khoé môi cong cong nhếch lên một nụ cười vô nghĩa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.