NÀY NHỮNG PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT - Trang 73

“G trung.” Đó là ngôi trường lịch sử đã có hơn trăm năm thành lập,

đội ngũ giáo viên không những kinh nghiệm giảng dạy phong phú mà đối
với học sinh thái độ cũng hết sức tận tâm. Là nơi mà Tần Ương đã hướng
đến từ lâu lắm rồi.

“Của tôi là bản giáo cao trung bộ.”

Hạt mưa từ bốn phương tám hướng tạt đến, gió mạnh mẽ thổi thốc

qua, vờn kéo quần áo bay phấp phới. Tất cả đều ẩm lạnh, chỉ duy nhất cơ
thể nóng ấm của người đang bên cạnh, ấm áp đến mức khiến lòng sinh ra
quyến luyến, không muốn rời đi.

Không kìm lòng được, Tần Ương quay sang ôm lấy bờ vai Thẩm Tấn,

xúc động nói: “Cố mà thi nhé!”

“Ừ.”

Có cái gì đó thôi thúc trong cơ thể, mãnh liệt và dồn dập, như muốn

phá tung lồng ngực mà thoát ra. Tần Ương níu chặt áo Thẩm Tấn, lờ đi cảm
giác đau do đầu móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay gây ra. Mơ hồ cảm
thấy đau, không rõ vì sao, cái ôm của người bên cạnh cứ càng lúc càng chặt
hơn, như thể có bao nhiêu cũng không đủ, gần thêm chút nữa, lại chút nữa,
hận sao không thể đem người trước mặt dung chứa vào máu thịt của mình.

Thẩm Tấn, buổi ban đầu gặp gỡ chính là kẻ ngang bướng hơn ai hết,

vẻ mặt luôn cao ngạo chẳng coi ai ra gì, đích thực là một tiểu bá vương có
một không hai trong thời đại này. Trực giác đã từng vô số lần mách bảo
rằng không thể thích cậu ta. Thế nên thời gian sau đó luôn xảy ra tranh cãi,
thậm chí là đánh nhau, sau đó lại hoà hảo, sau đó là tâm tư giãi bày, sau nữa
thì dần dần lớn lên, đôi bên đều có hướng đi của riêng mình.

Trời vẫn mưa, gió vẫn thổi, một tiếng đập vọng dồn trên hành lang

vắng, là hơi thở ai đang gấp gáp, là con tim ai đang xao động không yên?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.