chen nhau, rồi giằng co nhau. Nhiều chàng trai trong lúc chen lấn đã có
những cử chỉ mạnh bạo khác như bóp nhũ hoa hoặc đưa tay sờ soạng cô
gái. Cô gái chống cự chen lại, và cuộc chen lấn diễn ra hỗn độn một lúc,
rất là phóng túng tự do và rất ngang nhiên không kiêng nể gì đạo đức.
Chen lấn xong, mọi người cầu xin với nữ thần:
- Muôn tâu lạy ngài, xin ngài phù hộ cho dân chúng tôi già mạnh khỏe,
trẻ bình an, của đồng làm ra của nhà làm nên.
Cầu khẩn xong mọi người cùng lễ tạ.
Rồi đám nước đi quanh làng được cử hành, bắt đầu từ miếu. Trong đám
rước này, đến lượt con gái và cả bà già nữa tấn công lại chen lấn con trai
và đàn ông, xô đẩy nhau cho đến khi đám rước kết thúc.
Đám rước hết nhưng sự chen lấn chưa hết, có điều lúc này, trai gái trong
làng không chen nhau, gái làng đi kiếm các chàng trai thiên hạ tới xem
hội mà chen, thiếu những chàng trai thì họ tìm chen những đàn ông đứng
tuổi và cả các ông lão. Chính kẻ viết những dòng này, cách đây hơn 30
năm đã từng bị chen đến nẩy lửa vào một ngày mồng 6 tháng Giêng.
Gặp khách xem hội là gái làng rủ nhau chen. Họ thả sức chen có khi xô
cả khách xuống ao bùn, xuống bờ ruộng, và khách muốn tránh khỏi bị
chen phải leo lên cây hay đi tìm vào ẩn trong buồng kín của một nhà nào
trong làng.
Một nhà nào trong làng hôm đó có khách đàn ông tới xem hội ư? Mà đã
là ngày hội làng lại có tục kỳ khôi như tục chen ấy, mấy nhà lại không có
khách? Trong lúc chủ nhà đang tiếp khách, bỗng lừng lững từ ngoài cổng
đi vào một đoàn độ bốn năm cô gái quê. Các cô xin phép chủ nhà:
''Thưa Cụ, nhất niên nhất lệ, hôm nay chúng cháu được phép chen, xin cụ
cho phép chúng cháu được chen với quý khách''.