NẾP CŨ, HỘI HÈ ĐÌNH ĐÁM - Trang 464

Diêm vàng 15% 0 kg 400

Than 14% 0 kg 350

Qua hai sự pha trộn các chất trên ta thấy rằng, muốn cho pháo nổ phải có
nhiều diêm trắng và than.

Để pha thuốc của loại pháo hoa cà, hoa cải, pháo dây, người làm pháo
thay đổi tỷ lệ trên và pha thêm các chất bụi kim khí vào. Ba chất trên khi
chế thuốc phải được tán nhỏ, thứ nào riêng thứ đó, rồi sau mới đem trộn
lẫn, nhưng trước khi trộn cần phải rây để lọc ra những hạt to. Thuốc ngòi
phải rây kỹ hơn thuốc pháo.

Than dùng trong việc làm pháo, xưa ta vẫn dùng than gỗ thông, gỗ xoan
hay gỗ gạo. Gỗ gạo được kén hơn cả vì than nhẹ.

Dùng than làm ngòi pháo, có người kén than lá tre. Dùng thứ than này
thuốc pha ngòi nhạy lắm.

Loại thuốc pháo kể trên là loại thuốc cổ truyền, và các nhà làm pháo
ngày trước gọi là thuốc pháo ta để phân biệt với thứ thuốc pháo sau này
được đắc dụng, thường là chất nổ nguy hiểm, được gọi là thuốc pháo tây.

Dùng thuốc pháo ta tuy tốn công nhưng đỡ lo ngại tai nạn thuốc nổ, tuy
nhiên người thợ làm pháo cũng cần phải có những sự cẩn thận tối đa.
Khi pha thuốc phải tránh xa ngọn lửa, gần lửa, những bụi thuốc pháo bay
ra có thể bùng cháy, và khiến cho cả mẻ thuốc cháy theo gây nên tai họa.

Khi tán thuốc pháo cũng phải coi chừng đừng để lẫn sạn sỏi vào thuốc,
sự cọ xát của sạn sỏi vào chày tán và cối thuốc có thể làm bật lửa và gây
nguy hiểm.

Đây là nói về thuốc pháo ta, còn thuốc pháo tây thì nguy hiểm lắm. Để
quá nóng, hấp hơi cũng có thể bị nổ được, sự cọ xát đụng chạm nhỏ cũng
có thể gây ra tai nạn. Những tai nạn đã xảy ra tại Gò Vấp trong mấy năm
1958, 1959 trước đây đã chứng minh điều này. Và mấy nạn nhân chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.