NẾP CŨ - LÀNG XÓM VIỆT NAM - Trang 315

313

Diện hình và Tổ chức

Mây lơ lửng mỉa mai con

điểu tước

Hoan hớn hở sắc vàng chen

sắc biếc

Nức hai bên như đón rước

người

Lạ lùng thay cảnh Thiên thai...
Việc rước Chạ từ làng nọ

sang làng kia là một tục lệ bắt
buộc giữa hai làng, người ta
dù không muốn cũng vẫn phải
làm. Bởi vậy trừ các vị bô lão
ra thì không kể, còn bọn trai trẻ
ai cũng muốn ăn uống cho mau
để còn về. Đó cũng là vì lý do
ngồi ăn uống mà không được
phép nói năng gì, ai cũng phải
lấy làm bức rứt.

Cho nên hàng năm, trai

tráng hai làng nếu ai được cử
vào đám rước Chạ sang làng
bên trong bụng đều không lấy
gì làm sung sướng lắm. Nó như
một công việc có tính cách bắt
buộc đối với các anh thì đúng
hơn. Ăn uống được là bao mà
phải đi bộ bốn năm cây số rồi
đói rồi mệt, rồi phải ngậm
miệng nín tiếng trong hàng ba
bốn tiếng đồng hồ.

Các quan viên làng khách

và các quan viên làng chủ chịu
khó đứng hầu nhau chăm chỉ
nhưng có những cặp mắt cứ
hau háu rình mò bắt lỗi trong
khi ca nhi vẫn êm ả cất tiếng
hát họa cùng với tiếng đàn đáy.
Đàn đáy là một cây đàn dài,
dây dài và hơi chùng không
giống bất cứ một loại đàn nào.
Chính nhờ sợi dây hơi chùng
mà khi nắn cung bậc tiếng đàn
có một âm thanh nũng nịu,
mơn trớn. Có lẽ các cụ nhà ta
xưa kia đã phải bỏ ra nhiều thì
giờ và công phu nghiên cứu nên
mới có thể tạo ra được một cây
đàn có cái âm thanh tài tình
hợp người hợp cảnh đến như
vậy. Thật thế, vị nào không tin
xin cứ hỏi lại những ai đã từng
đi hát ả đào, xem có phải tiếng
đàn đáy khi gẩy lên nghe nũng
nịu rất mực, như phụ họa với
những lời nói êm đềm của các
cô đào hay không.

Trong lúc ca nhi và hát xong

một khổ thì một quan viên xã
khách đang ngồi ăn bỗng buông
đũa buông bát, vớ lấy một chiếc

Thực hiện ebook: www.hocthuatphuongdong.vn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.