Làng xóm Việt Nam
64
Thiếp tôi mơ mẩn canh tàn.
Chiêm bao như thấy có chàng đứng bên.
Tỉnh ra lẳng lặng yên thiên,
Tương tư bệnh phát liên miên cả ngày.
Khen nhau, nhớ nhau, họ có những mong ước:
ước gì anh hóa ra hoa,
Để em nưng lấy rồi mà cài khăn.
ước gì anh hóa ra chăn,
Để cho em đắp em lăn em nằm.
ước gì anh hóa ra gương,
Để cho em cứ ngày thường em soi,
ước gì anh hóa ra cơi,
Để cho em đựng cau tươi trầu vàng.
Gần nhau, ca hát với nhau, làm việc với nhau, rồi thương yêu
nhau, từ câu hát đến cuộc nhân duyên không xa gì mấy.
Mỗi năm cứ bắt đầu mùa thu tới, là trong làng có đám hỏi
này, đám cưới khác. Hàng cau đắt, hàng trầu đắt, và pháo nổ
và xác pháo hồng bay. Trai sung sướng mà gái cũng hài lòng.
Một cặp trai gái này lấy nhau, những cô gái, những chàng trai
khác đóng vai phù dâu, phù rể để rồi mươi ngày sau, nửa tháng
sau, chính các cậu các cô sẽ là cô dâu chú rể với những cô phù
dâu, những chàng phù rể khác.
Mùa thu bắt đầu lạnh, rồi mùa đông lạnh hơn, với cái lạnh,
Tết càng gần, và những ngày gần Tết trong làng càng nhiều
đám cưới, như hình trai gái họ muốn kết duyên trong Tết để
được hưởng một mùa xuân đầy ân ái, hay là họ sợ xuân sang
trời sẽ lạnh hơn!
Thường là những đám cưới trai gái trong làng lấy nhau. Rất
ít có những cuộc phối ngẫu giữa gái làng với trai thiên hạ, hoặc
giữa trai làng với gái thiên hạ. các cô gái không muốn lấy chồng
xa, các cô muốn chồng làng vợ nước. các cô thường nói:
Thực hiện ebook: www.hocthuatphuongdong.vn