NẾU BIẾT TRĂM NĂM LÀ HỮU HẠN - Trang 4

trạm không gian, nhà có thể chính là viên ngọc xanh tuyệt đẹp ngoài vũ trụ
kia đang quay rất chậm.

“Nhà” cũng có thể là tình yêu của một ai đó dành cho ta, là trái tim ấm

áp của một ai đó, nơi mà ta luôn ao ước được chạy đến náu mình. Để tìm
lại sự bình yên.

“Nhà” chỉ là một từ ngắn ngủi, nó không đồng nghĩa với sự bình yên,

nhưng chúng ta vẫn luôn khao khát rằng nó gắn với sự bình yên. Và khi
nào “nhà” trái nghĩa với bình yên thì đó là khởi đầu của sự bất hạnh.

Tôi tin rằng, mái nhà nào cũng từng có lúc đồng nghĩa với niềm vui và

cả sự bình yên. Nhưng bạn của tôi ơi, sự bình yên của nhà không phải là
điều có sẵn. “Nhà” là phần cứng, còn sự bình yên, hạnh phúc, niềm vui là
phần mềm. Gia đình là phần cứng, còn tình yêu và sự thấu hiểu là phần
mềm.

Vậy cho nên, sự bình yên là thứ phải được thiết lập, và vì thế, có thể

tái thiết lập. Nếu ta là một phần của “nhà”, dù chỉ là một phần nhỏ, nếu ta
thật mong muốn mái nhà thân yêu của ta có được sự bình yên, hay lại có nó
một lần nữa, thì ta phải tham gia vào quá trình thiết lập đó. Bằng một nụ
cười xoa dịu, bằng một câu nói vị tha, bằng sự yêu thương nhẫn nhịn, bằng
trái tim sẵn sàng sẻ chia, bằng một cái nắm tay thấu hiểu, hay có thẻ bằng
một giọt nước mát. Dù thế nào, cũng không phải bằng sự buông xuôi. Để
kéo những trái tim về gần với nhau. Để biến “nhà” thành một nơi ta phải
luyến tiếc khi rời xa và luôn mong mỏi quay về.

Bạn của tôi ơi, tôi còn nhớ khi chúng ta còn nhỏ, cùng ngồi chung một

chiếc ghế mây dưới tán mận trong vườn nhà, mẹ của bạn đã hát cho chúng
ta nghe câu hát này:

“Ai qua là bao chốn xa, thấy đâu vui cho bằng mái nhà…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.