NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 12

Mùa hè năm ấy, tất cả thanh niên đều có một thứ gì đó in hình Kurt

Cobain.

Trong đầu anh, những kỷ niệm về hai tháng vừa qua ở Mỹ cứ xáo trộn.

Anh đã được ngắm nhìn đầy con mắt và trái tim anh cũng đã đầy. California
đã đưa anh đi quá xa Évry và vùng ngoại ô Paris. Hồi đầu hè, anh định thi
vào trường cảnh sát nhưng kỳ nghỉ ngắn ngủi ở nơi này đã làm thay đổi mọi
thứ. Chàng trai trẻ dân ngoại ô đã có được niềm tin vào bản thân, nhờ một
đất nước mà cuộc sống ở đó cũng khó khăn như bất kỳ nơi nào khác, nhưng
lại là nơi con người luôn biết hy vọng và khát khao thực hiện ước mơ của
mình.

Và giấc mơ của anh là viết truyện. Những câu chuyện đi vào lòng người,

những câu chuyện về những con người bình thường gặp những điều kỳ diệu
trong cuộc sống. Bởi vì chỉ thực tại thôi đối với anh không đủ và viễn tưởng
là thứ vẫn luôn tồn tại trong cuộc đời anh. Từ khi còn rất nhỏ, những nhân
vật yêu thích thường giúp anh thoát khỏi những đớn đau, an ủi anh những
khi thất vọng hay đau buồn. Những nhân vật ấy nuôi dưỡng trí tưởng tượng
trong anh, giúp anh kìm nén những cảm xúc bồng bột để có thể nhìn cuộc
đời bằng con mắt bao dung hơn.

Chiếc xe buýt chạy từ đường Power tới thả hành khách xuống sân bay

quốc tế. Bị xô đẩy, Martin cố túm lấy cây đàn ghi ta để trên giá hành lý. Đồ
đạc lỉnh kỉnh, anh là người cuối cùng ra khỏi xe buýt, lục tay vào túi áo tìm
vé và nghếch mũi lên trời, anh cố định vị mình giữa đám đông nháo nhác.

Anh chưa nhìn thấy cô ngay.

Cô đậu xe hàng đôi và cứ để máy nổ.

Gabrielle.

Người cô đẫm nước mưa. Cô đang lạnh. Cô hơi run rẩy.

Anh, Cô nhận ra nhau. Anh, Cô chạy lại với nhau.

Họ ôm siết lấy nhau, tim đập rộn ràng, giống như lần đầu tiên, như họ

tin là như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.