NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 136

Cô khởi động máy và phóng xe dọc theo Đại lộ Marina và đường Cao

tốc Redwood rồi rẽ lên cầu Cổng Vàng.

Cô yêu cây cầu treo này và ngày nào cũng đi qua đây. Cô yêu màu đỏ

cam của nó, hai trụ tháp cao sừng sững như đang chinh phục bầu trời, và
giống như mọi người dân trong thành phố, cô tự hào về nó.

Tinh thần đã nhẹ nhõm hơn, cô nhét một cuộn băng cassette của Lou

Reed vào máy và bật tiếng thật to bài Đi trên miền hoang dã.

Mái tóc tung bay trong gió, cô có cảm giác như đang bay trên biển,

hướng tới trời cao và chạm vào ánh sáng. Lúc đó, đột nhiên nỗi đau lại dội
về và cảm giác trống rỗng lại xoáy sâu vào lòng cô.

Thay vì giảm ga, cô tăng tốc.

Dù mình có bị bắn tung lên trời thì cũng chẳng có ai thương tiếc.

***

Anh

Paris

1 giờ 30 sáng

Tai nghe iPod cắm vào tai, khuôn mặt bị gió cào xé, Martin phóng hết

tốc lực trong màn nước mưa đang đổ xuống đường vành đai trơn nhẫy như
sân băng. Cửa ô Vincennes, cửa ô Bagnolet, cửa ô Pantin.

Hàng trăm ngọn đèn trôi qua trước mắt anh, quay cuồng xung quanh anh

khiến mắt anh nhòa đi. Trong tai nghe, Brel đang hát về một ngôi sao không
thể nào với tới, về tình yêu điên cuồng của những cặp tình nhân già, về
những cô gái điếm ở Amsterdam, ở Hambourg hay ở những nơi khác.

Anh tăng ga, lạng lách giữa những làn xe ô tô, đoán mò những vật cản

nhiều hơn là nhìn thấy chúng. Người sôi sùng sục, đẫm làn mưa ấm, anh
trôi đi trên đường như một người say.

Anh lại tiếp tục tăng ga, bất chấp nguy hiểm, thách thức số phận, như

thể người lái xe không còn là anh, như thể anh đang yêu cầu một bàn tay vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.