NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 206

rạng rỡ trong mắt anh. Cô đưa tay luồn vào tóc anh; anh để lưỡi mình mặc
sức tung hoành trên ngực cô.

Tất nhiên, người ta có thể tầm thường hóa những nụ hôn của họ thành

một cuộc cho đi đổi lại nước bọt, thành... vài gam bột ngà rải rác, quện lấy
nhau trên da thịt.

Thế nhưng…

Thế nhưng quãng thời gian đó chỉ kéo dài trong một chớp mắt.

Cơ thể họ run lên và nỗi sợ mờ nhạt dần.

***

Cuộn mình trong lớp ga và chăn, Martin bước ra sân đầu tiên. Màn đêm

đã buông nhưng thời tiết ở đây vẫn còn rất dễ chịu, không như những nơi
khác, nhờ có gió từ Thái Bình Dương thổi vào, đồng thời thừa hưởng một
kiểu vi khí hậu, khiến buổi tối mùa đông này trở nên mát mẻ như mùa thu.

Martin lặng lẽ nhìn ra xung quanh. Từ mái hiên nhìn ra, quang cảnh đại

dương trải rộng tuyệt đẹp dưới tầm mắt. Trên kè phía bên kia, một “cụ già
cổ lỗ” sống trong khu phố đang ngồi với chiếc cần câu và đài bán dẫn. Vừa
nghe phần mở đầu bản La Traviata, ông vừa đùa giỡn với lũ mòng biển
chào mào, những tiếng kêu đứt quãng của chúng cuối cùng cũng hòa lẫn với
bản opéra.

Một tiếng leng keng phát ra từ đồ pha lê kéo anh khỏi cơn ngây ngất.

Cuộn mình trong một chiếc chăn choàng kẻ ô vuông, Gabrielle nhảy lò

cò lại chỗ anh đứng, tay cầm hai chiếc ly không. Cô hôn anh và ngả đầu lên
vai anh. Rồi cô mỉm cười nghịch ngợm:

- Hay chúng mình uống chai rượu vang của anh đi?

Anh cũng hùa theo:

- Anh sẽ đi tìm nó!

Còn lại một mình ngoài hiên, cô cảm thấy nổi da gà khắp người và một

giọt nước mắt kín đáo lăn dài trên má.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.