NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 253

Khu vực xuất phát là một vùng giáp ranh, một vùng trung lập, một nơi

rất phù hợp để cầu nguyện và suy nghĩ. Ở cái “nơi khác” này, người ta thấy
những điều sợ hãi sâu kín nhất của mình trỗi dậy. Đến giờ ra đi, họ có nhu
cầu giãi bày tâm sự. Cha Powell không cố phán xét họ, mà chỉ muốn hiểu
họ. Đối với một số người, họ phải đối diện với nỗi sợ hãi một thứ vô hình,
với niềm ân hận và nuối tiếc. Với những người khác, sự rút lui đối với họ
trở thành một cơ hội quý giá và bất ngờ, để họ có thể trở nên tốt hơn hoặc
để dung hòa với chính bản thân.

- Trong Khu vực xuất phát, tôi đã chứng kiến gần như mọi góc độ của

tâm hồn con người: sự vĩ đại cũng như sự khốn nạn, vị linh mục vừa giải
thích vừa uống nốt tách cà phê của mình.

Martin để cho cha Shake Powell kể hết câu chuyện. Anh rút ra kết luận

rằng tất cả các du khách trong sân bay bí ẩn này đều là những người đang
rơi vào tình trạng hôn mê sau khi bị tai nạn hay tự tử, song anh vẫn còn một
điều thắc mắc:

- Cha cứ liên tục nhắc đến Khu vực xuất phát… anh mào đầu.

- Đúng.

- Nhưng, là xuất phát đi đâu?

Powell chăm chú nhìn hết Martin sang Lizzie rồi lắc đầu:

- Hãy nhìn những chiếc máy bay, ông nói và quay sang nhìn ra cửa sổ.

Martin đưa mắt nhìn đường băng. Người ta có thể trông thấy rõ ràng hai

đường băng song song và hai hàng máy bay cỡ lớn đang sáng lấp lánh trong
ánh mặt trời, chờ đợi tín hiệu tháp kiểm soát trước khi cất cánh về hai
hướng ngược nhau.

- Chỉ có thể đến được hai nơi, cha Shake Powell nói trong lúc cài vạt áo

khoác lại, che đi những khối cơ bắp rất ấn tượng.

- Trở về với cuộc sống hoặc đi về cõi chết... Martin buồn bã nói nốt câu.

- Cậu đã hiểu ra mọi thứ, cậu bé, Archibald xác nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.